NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 490

Từ lúc đi vào trong phòng, ánh mắt Lăng Tử Minh trở nên ngày càng

trống rỗng. Hắn ngơ ngác đứng cạnh bờ hồ một lát, chợt cùng y phục tung
người nhảy vào trong hồ.

Phượng Vũ theo bản năng vừa định đưa tay ra kéo hắn lại, nhưng một

màn khác thường lại xuất hiện: Lăng Tử Minh vốn nên rơi vào trong hồ
nước, lại lơ lửng giữa không trung, trận gió vô hình thổi qua trường bào của
hắn bay bay không ngừng. Cái trán rộng cũng nâng lên theo gió, một pháp
ấn đỏ tươi từ từ hiện lên cái trán của hắn, từ nông tới sâu, tản mát ra ánh
sáng khiếp người.

Giống như là hô ứng cùng với ánh sáng kia, song kiếm đeo ở hông

Phượng Vũ, ánh sáng màu đỏ cũng bắt đầu mạnh lên. Song kiếm Chu Tước
tự động thoát khỏi vỏ kiếm chậm rãi bay lên, dừng lại ở giữa không trung.
Cũng lơ lửng ở giữa không trung giống như Lăng Tử Minh, tạo thành một
cặp hô ứng ăn ý.

—— đây là xảy ra chuyện gì? !

Mắt thấy một màn này, đám người Phượng Vũ đều kinh ngạc nói không

ra lời.

Đúng lúc này, một sát khí cực mạnh, vô cùng ác liệt, đột nhiên đánh tới

từ ngoài phòng. Không kịp suy nghĩ nhiều, ba người theo bản năng lẩn
tránh, một dây xích dài lớn gào rít tới, chỉ trong gang tấc quẹt qua thân thể
Phượng Vũ, rơi ầm ầm trên đất, liện đập vỡ đá cẩm thạch cứng rắn lát trên
mặt đất thành vết rách thật sâu.

"Thế nhưng lại có thể để ngươi chạm đến phong ấn! Lăng Tử Minh, ta

sớm nên từ lúc ngươi vừa ra đời liền giết ngươi!" Cam Ma La phẫn nộ quát,
khuôn mặt vặn vẹo tràn đầy hối tiếc thật sâu, "Thánh Tế Tư trách cứ thì thế
nào? Dù là bị Thánh điện xoá tên, chỉ cần sống lại, ta cũng nên liều mạng
một phen!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.