NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 501

trong song kiếm Chu Tước kia, ta liền đã nhận định, ngài là chủ nhân duy
nhất của ta." (bàng đạo: những con đường khác, hoặc cái khác)

"Kìa. . . . . ." Phượng Vũ bị nói đến mức xấu hổ, "Ta có tốt như vậy sao?"

Nghe vậy, Chu Tước Hỏa Linh mới vừa đổi thành giọng điệu nghiêm túc

lễ độ, giờ lại mang theo mấy phần trêu chọc: "Bình thường khiêm tốn lễ độ,
khi tất yếu sát phạt quyết đoán, đây cũng là một trong những chỗ của ngươi
hấp dẫn tỷ tỷ đấy ~"

Phượng Vũ im lặng: Chu Tước này thế nào một lát thì nghiêm túc lễ độ,

một lát thì trêu chọc không ngừng, xem ra sau này ở chung sẽ không nhàm
chán.

Lúc hai người đang nói chuyện với nhau, ánh sáng màu đỏ bao phủ toàn

thân Lăng Tử Minh càng ngày càng mạnh, nhuộm hết mọi nơi có đồ vật
thành màu đỏ rực, ánh sáng ở giữa lại càng làm người khác không cách nào
nhìn thẳng.

Theo ánh sáng ngày càng mạnh mẽ, trong đầu Phượng Vũ, bóng dáng

của Chu Tước cũng càng ngày càng nhạt: "Bôn ba ngàn năm, cuối cùng
một phân thân này cũng có thể sát nhập vào bản thể ——"

Lời còn chưa dứt, bóng dáng của Chu Tước đã lượn lờ tản đi. Gần như là

đồng thời, cả vùng đất bắt đầu rung dữ dội, lộ ra khe rãnh thật sâu, cả tòa
trang viên bắt đầu nhao nhao xiêu vẹo sụp đổ.

Nghĩ đến sư phụ và Tư Đường vẫn còn bị chôn vùi ở trong đống đổ nát,

Phượng Vũ vội vàng phát động ấn thệ ước linh hồn gọi Vân Sâm Lam tới.
Đạt được lực lượng của Chu Tước Hỏa Linh, tinh thần lực của nàng lại
càng tiến một bước, không cần lại tập trung tinh thần tìm kiếm kỹ càng
nữa, chỉ cần ý niệm vừa động, liền tìm thấy chính xác chỗ của hai người,
dẫn bọn hắn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.