NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 568

“Đội trưởng quả nhiên anh minh thần võ!”

“Có thể đi theo ngài thật là vinh hạnh cả đời của chúng ta!”

Âm thanh thúc ngựa từng trận, làm ấn tượng của Phượng Vũ đối với

Minh Thành đã kém đến nỗi cực điểm: Hành vi của những tính đồ này, quả
thật so cường đạo còn không bằng, ít nhất cường đạo cũng coi trọng đạo
nghĩa, sẽ không làm chuyện đuổi cùng giết tận. Nhưng bọn hắn lại không
hề cố kị!

Lúc trong tim Phượng Vũ đang oán thầm, từ xa một người tới gần, chạy

tới trước mặt bọn người áo bào màu bạc. Phượng Vũ lặng lẽ nhìn, đúng là
Mạnh Nguyên Phủ mới đi mà giờ đã quay lại.

“Mạnh mỗ gặp qua chư vị đại nhân.” Mặc dù đối phương người đông thế

mạnh, ngân y hộ vệ vừa cao cao tại thượng trực hệ của thành Quang Minh,
giọng nói Mạnh Nguyên phủ vẫn như cũ không kiêu căng cũng không siểm
nịnh.

Thấy hắn không có lấy lòng vuốt mông ngựa, trên mặt đội trưởng lộ ra

vẻ không vui, hiển nhiên là không biết thưởng thức vẻ ngông nghênh của
hắn, nhưng nể tình người này sẽ chết nhanh thôi, cũng không còn so đo
nhiều thứ, tuỳ tiện hỏi” Tiểu Mạnh, ngươi đến Cốc đã bao lâu? Rồi Có tra
được hành tung của lão đầu kia không?”

“Đội trưởng các hạ, lão đầu kia tuy là cao thủ ẩn dấu hành tung, nhưng

cũng không phải là không tìm ra dấu vết gì. Mười ngày trước ta đi vào cốc,
một đường theo dõi đến đây, đã cách lão đầu này càng ngày càng gần, chỉ
cần tìm nửa ngày nữa, ta tin tưởng nhất định có thể tìm được hắn.”

“Đừng, người tiến cử ngươi nói cho ta biết, kỹ năng truy tìm của ngươi

là số một, ngươi đã nói như vậy, nhất định sẽ không sai rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.