trước bởi vì trong nhà xảy ra biến cố lớn, phụ mẫu đều mất, ca ca duy nhất
không rõ tung tích, không thể không ăn nhờ ở đậu, chịu hết hành hạ."
"Hơn nửa năm trước, ngươi là một người bình thường không thể tu hành
trong một đêm thông suốt trở thành người nổi bật trong tu sĩ, tiến triển cực
nhanh, làm người ta nghẹn họng nhìn trân trối. Như thế cũng coi là khổ tẫn
cam lai. Chỉ là, làm ta hoang mang không hiểu chút nào là, vì sao ngươi
không ở lại quê quán để chấn hưng thật tốt nhánh chính nhất mạch Phượng
gia này, ngược lại rời khỏi nước nhà, hối hả ngược xuôi. Nếu như nói là vì
tu hành, ngươi lại cự tuyệt Linh Chân học viện Tu Tháp đế quốc giữ lại;
nếu như nói là vì mạo hiểm, ngươi lại vừa tới Triêu Hoa liền quyết định là
người ra mặt. Đủ loại hành vi, làm cho người ta nhìn không thấu."
"Chỉ là, nếu như hành động khác thường này liên hệ tới vị cố nhân kia
của ta từng quậy đến long trời lở đất, nên cũng không kỳ quái."
Nói xong, Ngôn Ca Hành ý vị sâu xa liếc nhìn Phượng Vũ một cái.
Phượng Vũ lạnh nhạt nói: "Thế nào, trên đời có người nào quy định nói
nữ nhân nên ở nhà, không thể chạy khắp nơi sao? Ta trời sanh thích chạy
nơi nơi, thích lo chuyện bao đồng, có liên quan gì tới ngươi?"
Mặc dù đánh trả trở về lời nói của Ngôn Ca Hành, nàng lại âm thầm giật
mình: rốt cuộc đối phương có ý đồ gì, lại có thể điều tra quá khứ của nàng
tỉ mỉ đến như vậy, thậm chí còn mơ hồ chạm tới tồn tại của Luci!
Mà nghe được Phượng Vũ gặp phải long đong, trong lòng của Quang
Minh Chi Tử lại xẹt qua sự thương tiếc lần nữa, trên mặt lại như không có
chuyện gì xảy ra nói: "Ít nói nhảm, nói ra mục đích của ngươi."
"Chẳng lẽ mới vừa rồi các ngươi không có nghe được sao?" Ngôn Ca
Hành vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Chẳng lẽ các ngươi
không có chú ý tới, bước ngoặc cuộc đời của các ngươi xảy ra đều là ở sáu
năm trước sao? ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Phượng gia