NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 80

Đau lòng một hồi, Phượng Thế đi thư phòng viết lá thư, sai hạ nhân

mang đến Lâm phủ.

Bởi vì Phượng Lôi bị thương, toàn bộ Phượng gia cũng bị Phượng mẫu

sai khiến xoay vòng vòng, một lát sai nha đầu đi sắc thuốc bổ, một lát khiến
hạ nhân đi mời đại phu khác, một lát lại lớn tiếng mắng tùy tùng bảo vệ bất
lực. . . . . . Phượng gia biến thành một nhà hỗn loạn.

Dưới tình huống này, tự nhiên không ai chú ý tới Phượng Vũ có thay đổi.

Trở về phòng, Phượng Vũ để xuống viên thịt nhỏ, tự đi tắm thay quần

áo. Không lâu sau, nàng với đầu tóc ướt trở về phòng thì thấy viên thịt nhỏ
mới vừa rồi còn hào hứng bừng bừng giờ lại giống như quả bóng cao xu bị
xì hơi, buồn bã gục xuống bàn.

"Làm sao vậy?"

Cổ họng viên thịt nhỏ lầu bầu vài tiếng, đầu tựa trong lòng Phượng Vũ

tay thì cọ tới cọ lui.

Tuy rằng nghe không hiểu thú ngữ, kỳ quái là Phượng Vũ lại có thể hiểu

được mấy phần ý của nó: "Thì ra là ngươi chê nơi này rách nát."

Viên thịt dùng sức gật đầu một cái, phát ra một tiếng "Ừ" mơ hồ.

"Vật nhỏ rất bắt bẻ." Phượng Vũ gõ nhẹ ót nó một chút, "Những thứ này

chỉ là vật ngoài thân mà thôi, không cần so đo."

Nghe vậy, viên thịt khẩn trương, dứt khoát nằm xuống lăn lộn, lộ ra cái

bụng trắng trẻo mềm mại, đôi mắt hạt đậu đáng thương nhìn Phượng Vũ.

". . . . . ." Phượng Vũ là thật tâm không để ý chỗ ở tồi tệ, vì nàng biết chỗ

này chỉ là nơi bản thân ở tạm. Hơn nữa, hiện tại chuyện quan trọng nhất của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.