NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 899

“Cho nên đợi lát nữa nếu như không cẩn thận, ta rất khả năng bị các tín

đồ cuồng nhiệt đó xé thành mảnh nhỏ.” Ngôn Ca Hành than thở, đôi con
ngươi lạnh lẽo vô cùng, mắt không chớp một lần nhìn lão giả trên đài: “60
năm rồi...... Ngươi ẩn núp duới lớp mặt nạ của mình 60 năm, hôm nay sẽ do
ta lột xuống cho ngươi!”

Như thường lệ, trước tiên Thánh Tế Tư và mọi người tiến hành nghi thức

cầu khẩn để cảm tạ những gì thần Quang Minh đã ban cho. Phượng Vũ,
chờ nghi thức kết thúc sẽ lựa thời cơ lên đài gây khó dễ.

Theo hiệu lệnh của Thánh Tế Tư, mấy ngàn người hội tụ dưới thánh đàn

từ từ an tĩnh lại, chỉ chốc lát sau, vang lên một bài tự đặc biệt, tất cả tín đồ
đều cúi đầu cầu khẩn.

Lúc này, trên đường phố trống trải có hai bóng người đi tới. Bước chân

của người đi đầu không còn nhẹ như hằng ngày.

Nhưng đường rất ngắn, cho dù hắn đi chậm cỡ nào thì trong nháy mắt

cũng đến nơi.

“Soái ca, ngươi dẫn ta tới nơi này làm gì?”

“Ngươi xem, người đứng ở chính giữa đài cao chính là...... Hắn không

phải là ngươi năm đó mang đứa bé của Phượng gia đi sao?”

“Đúng vậy.”

Thủy Ma Thú Tiểu Tĩnh miệng nói đồng ý, lại giương con mắt nhìn đến

đài cao. Phượng Tường khẩn trương chú ý nét mặt của nàng, lại không nhìn
ra chút đầu mối nào. Trong lúc vô tình, theo bản năng hắn dùng sức nắm
chặt quả đấm, lòng bàn tay bị ngón cái đâm vào mà cũng không hề biết
đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.