NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 97

Có can đảm tới báo danh vào thời điểm này, chắc hẳn là có mấy phần

bản lĩnh. Hắn không nhịn được âm thầm cầu nguyện, hi vọng đối phương
có thể một lần diệt sạch kỳ độc trên người nhi tử.

Kích động chạy tới phòng khách, Phượng Thế vừa muốn chào hỏi,

nhưng khi thấy rõ thân hình đối phương, không khỏi có chút sững sờ: thần
y này cũng quá lùn rồi, chỉ có đứa trẻ mười tuổi mới có chiều cao như vậy,
toàn thân trên dưới cũng được bao lại bên trong áo choàng, ngay cả mặt
cũng che kín. Chỉ để lộ ra một đôi mắt ở bên dưới vành mũ.

Phượng Thế còn đang sững sờ, đối phương đã mở miệng trước: "Ngài

chính là Phượng gia gia chủ?"

Giọng nói kia trầm thấp uy nghiêm, nghe rồi thì khó mà quên được, đối

lập hoàn toàn với bề ngoài gầy gò nhỏ bé của đối phương. Phượng Thế lúc
này cũng giật mình tỉnh lại: "Đúng vậy. Xin hỏi ngài là đại phu đến báo
danh chữa trị cho nhi tử nhà ta?"

"Không sai." Người tới nhẹ nhàng gật đầu, động tác này khiến mũ trùm

đầu lại trượt xuống vài phần, ngay cả ánh mắt hắn cũng hoàn toàn che
khuất: "Chữa bệnh càng sớm càng tốt, Phượng lão gia nếu không có bất
tiện gì, xin hãy dẫn đường."

"Mời —— làm phiền ngài rồi." Phượng Thế vội vàng đi trước dẫn

đường. Chẳng biết tại sao, sau khi nghe đối phương nói chuyện, những lo
ngại trước đó của hắn đều tan biến hết, thậm chí cả lai lịch đối phương
cũng không có hỏi tới, liền hành sự theo lời đối phương.

Hắn kết luận như vậy là vì sợ đắc tội với dị nhân giang hồ. Phải biết

rằng, Tát Lan Tạp có rất nhiều cao nhân nhìn bề ngoài bình thường nhưng
cách làm việc rất quái dị, nếu không thức thời mà đắc tội bọn họ, làm hỏng
việc là chuyện nhỏ. Gặp phải người tính tình cổ quái, còn không biết sẽ bị
trừng trị ra sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.