NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 96

Nếu không có được thuốc giải, Phượng Thế chỉ có thể tìm kiếm đại phu

ở khắp nơi tới giúp Phượng lôi giải độc. Nhưng tốn số tiền lớn mời danh y,
nhưng sau khi chẩn mạch đều lắc đầu nói không thể giúp gì.

Mắt thấy Phượng Lôi càng ngày càng suy yếu, Phượng Thế gấp đến độ

tóc cũng rụng sạch: trong hai đứa Phượng Lôi là có thiên phú tốt nhất,
mười hai tuổi đã là Linh Sĩ cấp năm. Phượng gia hiện tại ngày càng xuống
dốc cần có thiếu niên thiên tài như vậy mới có thể duy trì gia tộc. Nếu mất
đi nhi tử. . . . . . Phượng Thế cũng không dám tưởng tượng Phượng gia còn
hạ xuống đến mức nào.

Ngày đó hắn thật sự kích động, lại có thể gắng gượng nén lòng tự tôn

xuống viết một lá thư cho Lâm gia. Kết quả Lâm gia ngay cả thư cũng
không nhận, liền đuổi người đi về.

—— đáng hận! Quả thật đáng hận!

Phượng Thế gân xanh nổi lên, càng nghĩ càng giận. Trải qua thời gian

dài, mặc dù Phượng gia không còn hưng thịnh như trước, nhưng có nhà nào
người nào không như trước nhường Phượng Thế hắn ba phần mặt mũi? !
Một cái Lâm gia nho nhỏ, lại dám ỷ vào Phó gia làm chỗ dựa, can đảm vứt
hết mặt mũi của hắn!

Trong cơn giận dữ Phượng Thế vừa định triệu tập cao thủ trong gia tộc,

xông lên trở mặt giết hết Lâm gia một cách thống khoái, thì lại có một hạ
nhân vui mừng chạy vào: "Lão gia, có người tới báo danh rồi!"

"Đại phu? Mời vào!" Phượng Thế hết sức vui mừng, việc chuẩn bị đi tìm

Lâm gia tính sổ cũng vứt lên chín tầng mây.

Theo tin tức Phượng Lôi trúng phải kỳ độc truyện ra, đại phu đến báo

danh gần như không có. Khổ sở chờ đợi hơn mười ngày, cuối cùng Phượng
Thế cũng tìm được một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.