NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 103

“Bỏ đi.” Nàng nằm sấp xuống, vươn tay, nhoài người qua lối ra ngoài

động khẩu mà nàng tự đục ra “Nào, ta kéo ngươi ra.”

Người cá vẫn như cũ bất động.

Trong lúc nàng nghĩ y kì thực không muốn đi thì cuối cùng y cũng khẽ

cử động chiếc đuôi.

Đuôi cá tựa như một đóa hoa sen khổng lồ quét qua đá vụn trên mặt

đất, y chầm chậm nâng người lên, rốt cuộc không khí trầm trầm ngưng
đọng dường như chỉ vì cử động khẽ của y mà lưu động trở lại.

Một cơn gió nhỏ thổi đến, vén mái tóc nàng lên, cũng khiến cho giọt

nước bên vách chảy xuống.

Giọt nước rơi trên khuôn mặt nàng, từng giọt từng giọt chảy trên má,

tựa như từng vết từng vết lệ đang rơi, tùy tiện rơi trên đuôi của người cá.

Nhất thời, những chiếc vảy trên đuôi cá phát ra ánh sáng càng thêm

động lòng người.

Lúc gió nhẹ thổi đến, trong hư không, người cá giống như ngồi trên

một giọt nước kia, lơ lửng bay lên, ánh sáng lấp lánh trên vảy cá lay động,
đuôi cá rủ xuống tan ra như lụa sa, y bay trên không trung, giống như ở
trong lòng biển sâu, theo hướng nàng mà bơi đến.

Nàng vươn tay ngây ngốc nhìn y.

Người cá này, quá xinh đẹp rồi, đẹp đến lòng người mị hoặc.

Người cá mượn sức nước, lơ lửng giữa không trung, chầm chậm đến

gần với cánh tay đang vươn ra của nàng, nhưng y không nâng tay bắt lấy
tay nàng, chạm đến ngón tay nàng đầu tiên là gương mặt của người cá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.