NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 24

không có nửa phần yếu thế, y ra sức giãy giụa, đuôi cá bị xích sắt khóa
chặt, vết thương theo đó mà nứt toạc, máu tươi như thác rơi xuống.

Cùng lúc đó, ở hướng mũi tên bay ra truyền đến một giọng nam tử

trầm thấp tiếng quát mắng: "Nằm hết ở đấy làm gì! Mau đứng lên kết trận
cho ta!"

Kỷ Vân Hòa quay đầu nhìn, buông bàn tay đang siết chặt chuôi kiếm

ra: "Cù Hiểu Tinh". Nàng gọi kẻ đang nằm rạp trên mặt đất, toàn thân run
rẩy không thôi một tiếng: "Dậy đi, nơi này không có chuyện của chúng ta
nữa, đi thôi."

Cù Hiểu Tinh lúc này mới run rẩy ngẩng đầu lên: "Không... không có

chuyện gì nữa rồi hả?" Hắn nhoài người sang bên cạnh xem xét một chút,
thấy bên phải địa lao người kia đã đến, thở phào nhẹ nhõm: " A, thiếu cốc
chủ tới rồi..."

Nàng nghe thấy giọng điệu cảm thán này của hắn, khẽ nheo mắt lại,

nghiêng mắt nhìn hắn hỏi: "Thế nào? Ta nghe ý tứ này của ngươi, ngươi
cảm thấy hôm nay ta không bảo hộ được ngươi ư?"

Cù Hiểu Tinh là một thiếu niên thông minh, lập tức cười với nàng: "Tả

hộ pháp sao người lại nói như vậy, người có bản lĩnh lớn, tất nhiên sẽ bảo
vệ được ta, ta đây không phải vui vì là cảm thấy thiếu cốc chủ đến rồi, mà
là có hắn chống đỡ, người sẽ tiết kiệm được một ít sức lực a. Ta lúc nào
cũng đứng về phía người hết, người cứ yên tâm."

Kỷ Vân Hòa thu hồi ánh nhìn, liếc qua người cá trong địa lao một cái,

lúc này chỉ thấy cơ quan trong phòng đã bị mở ra, hai đạo móc sắt từ phía
sau lưng bức tường bắn ra, xuyên qua xương tỳ bà của y, thỉnh thoảng trên
móc sắt còn có sét đánh, khiến cho người cá trong nỗi thống khổ không còn
lòng dạ nào mà vận chuyển yêu lực, y đau đớn rên rỉ trong khi bên ngoài
các ngự yêu bắt đầu tụng kinh văn kết trận ép xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.