NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 283

Bài hát này...nàng đã nghe qua.

Chỉ nghe một lần, nhưng khó lòng quên được, làm thế nào có thể

quên, âm điệu cùng giọng hát như thế này, vốn dĩ không thuộc về nhân thế
này.

Giọng hát này đột nhiên đem nàng trở về quá khứ, trong thập phương

trận tàn nát kia, nàng hóa trang thành Vô Thường thánh giả, độ hóa phụ yêu
Thanh vũ loan điểu, trong lúc phụ yêu xoay tròn, hóa thành bụi bay lên trời
cao, Trường Ý đã theo điệu múa của nàng ta, hát lên khúc ca này.

Sau khi nàng kéo y cùng nhảy vào đầm nước.

Nàng từng hỏi y, nàng hỏi y hát gì vậy, khi ấy y nói với nàng, đây là

bài ca của người cá, là đang...ca ngợi tự do.

Ngay lúc ấy, nàng tưởng rằng tự do mà nàng khao khát đang đến gần

trước mắt rồi, lúc ấy trong lòng nàng chỉ cảm thấy rất vui vẻ.

Mà lúc này, lời nhạc lại vang lên bên tai, nhưng nàng nghe thấy chỉ có

sự bi tráng vô danh.

Y đã mất đi đuôi cá rồi, bị giam trong ngục tù, nhưng y vẫn như cũ tán

tụng tự do.

Thuận Đức công chúa muốn Trường Ý hát cho nàng ta nghe, mà Kỷ

Vân Hòa lại biết rằng Trường Ý không hát cho nàng ta nghe, y là đang hát
cho nàng nghe.

Nàng nhắm mắt, không muốn nhìn thấy sự bất kham này, mặc kệ sự

lạnh lẽo cùng bi thương đang lan tràn trong lòng cỏ dại sinh trưởng. Nàng
chỉ muốn yên tĩnh, thật tốt để nghe xong khúc ca này.

Giọng ca hát xong, cả ngục lại yên ắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.