NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 32

Kỷ Vân Hòa quay đầu, chỉ thấy nắng xuân ấm áp, muôn vàn cánh hoa

trong cốc bay lượn theo cơn gió thoảng qua, trong phút chốc, tâm trí nàng
cũng trôi theo dòng thời gian, giống như đang quay về quá khứ.

Nàng hình như nhìn thấy chính mình rất nhiều năm trước, đó là khi

nàng còn là một nha đầu không biết chuyện, thích ở trong biển hoa nhảy
nhót nghịch ngợm, mà so với nàng lớn hơn mấy tuổi Lâm Hạo Thanh đều
đứng ở đằng xa lẳng lặng nhìn nàng, ánh mắt ôn hòa, nụ cười dịu dàng.

Nàng hái bừa một bông hoa đem đến hỏi hắn: "Hạo Thanh ca ca, hoa

nhìn có đẹp hay không?"

Lâm Hạo Thanh cười khẽ, xoa xoa đầu nàng, sau đó gỡ ngọn cỏ dại

vướng trên tóc nàng xuống, cài bông hoa lên tai nàng, cười rạng rỡ: "Hoa
cài lên tóc muội muội là đẹp nhất."

Mà hiện tại, ca ca ấm áp trong hồi ức, chỉ còn lưu lại cho nàng một

bóng lưng không có bất cứ tình cảm nào...

Kỷ Vân Hòa cúi đầu, nàng hiểu rõ hơn bất cứ ai, giữa bọn họ biến

thành như vậy, một chút cũng không thể trách Lâm Hạo Thanh.

Muốn trách, cũng chỉ có thể trách nàng...

Lúc nàng trở lại Tê Vân viện, sắc trời đã tối, nàng ngồi trong phòng,

thắp đèn lên, nhìn ánh nến to bằng hạt đậu nhảy nhót, đến khi nàng đếm tới
năm, trong không khí chợt phảng phất một đạo yêu khí, một nữ tử tóc đen
mặc áo trắng váy đỏ từ trong hư không hiện ra trong phòng.

Kỷ Vân Hòa thắp thêm một ngọn đèn, không thèm nhìn nữ tử kia một

cái, chỉ hỏi: "Nói đi, Lâm Thương Lan lần này để cho ta và Lâm Hạo
Thanh tương đấu, lão muốn ta làm tới mức độ nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.