NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 487

Nàng cười đến mày mắt cong cong nhìn Khống Minh hòa thượng:

"Khống Minh đại sư, ngươi không nguyện ý chữa, ta cũng không nguyện ý
sống, ngươi và ta hà tất phải khổ sở lãng phí thời gian ở nơi đây?"

"Ngươi có nguyện ý sống hay không đều không liên quan đến ta, ta

đồng ý chữa trị cho ngươi với yêu quái kia, cho nên phải giữ lời hứa."

"Làm người vì sao phải cứng ngắc như vậy chứ." Nàng nói "Người cá

kia cũng không hiểu dược lý, ngươi bây giờ không phải mỗi ngày đều khai
dược cho ta sao, ngươi tùy tùy tiện tiện đổi một vị thuốc thành độc, đưa cho
ta uống, y cũng không biết được. Vốn dĩ chữa bệnh đều có nguy hiểm,
nhưng dù không chữa khỏi cho ta, y vẫn sẽ không vì thế mà trách ngươi."

Nàng nói xong lời này, Khống Minh hòa thượng liền giúp nàng bắt

mạch, dường như nhàn rỗi mà nhìn nàng: "Kỷ hộ pháp, thứ nhất, ta không
phải là kẻ cứng ngắc, chỉ là người xuất gia không nói dối......"

Kỷ Vân Hòa cười ra tiếng, xen ngang lời hắn: "Đại sư, phật châu bạch

cốt trước ngực ngươi đã một trăm linh tám viên rồi, còn nói thanh quy giới
luật của người xuất gia với ta sao? Ngài đang nói đùa ư?"

"Ta là người xuất gia, dù ta ăn mặn, phạm vào sát giới nhưng không

ảnh hưởng đến việc ta giữ những thanh quy khác."

"Thế cưới gả thì sao?" Nàng cười, giúp Lạc Cẩm Tang hỏi một câu,

mặc dù nhiều năm nàng chưa gặp Lạc Cẩm Tang nhưng nàng biết, tính
cách của nha đầu kia, luôn để tâm chuyện đó.

Khống Minh hòa thường ngây người, nhìn nàng đang mỉm cười, hai

đầu mày nhíu lại: "Không liên quan đến ta."

Nhìn thấy biểu tình của hắn, nàng gật đầu, dường như tự biên tự diễn

mà thở dài nói: "Nha đầu Cẩm Tang đơn thuần của ta thật đáng thương, lại
va phải một bồ tát tâm địa sắt đá."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.