NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 489

Ánh mắt của Khống Minh hòa thượng lướt một vòng từ cổ tay đến

mắt nàng, nhìn chằm chằm nàng, ngữ khí cũng càng áp bách: "Sáu năm
trước, một chút cảm giác hối hận vì chuyện năm đó cũng không có sao?"

"Ta bước sai một bước liền rơi xuống vực sâu, một lòng mưu cầu

quyền lực, chẳng qua là chuyện thường tình của con người, vì sao ta lại
phải hối hận?" Nàng lộ ra dáng vẻ âm hiểm, những lời này nói ra dường
như là những lời giấu sâu trong nội tâm nàng nhiều năm qua.

"Hại y, ngươi không hối hận?"

"Không hối hận."

"Ngươi có biết mưu lược sáu năm của y, chỉ vì tìm được thời cơ, cứu

ngươi ra khỏi phủ quốc sư đến cõi Bắc không?"

"Biết, y muốn tìm ta phục thù."

"Ngươi có biết, hôm kia ngươi tìm cái chết, trong lúc bình minh lên, y

đang ở cõi Bắc phong vương, cảm nhận được ngươi gặp nguy hiểm, liền
lập tức rời đi, mặc kệ mọi người khuyên ngăn."

Ngày nàng tìm cái chết......trong đầu nàng nhanh chóng lóe qua y phục

cùng ngọc quan của Trường Ý hôm ấy, nàng vẫn còn rút ngọc trâm trên đầu
y xuống dùng để tự tận. Trường Ý rất ít khi đội ngọc quan cùng ngọc
trâm......

Hóa ra là......y cư nhiên từ nơi như thế vội vàng trở về......

Nhưng những thứ này chẳng qua chỉ lóe lên trong não nàng giây lát.

Thần sắc của nàng vẫn không thay đổi, đến do dự cũng không có: "Ta
không biết, lại thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.