NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 496

khác cũng không biết là đang che mặt hay chống cằm, y ngồi bất động, tựa
như dáng ngồi trong tranh vẽ.

Kỷ Vân Hòa cũng nằm trên bàn như một bức tượng điêu khắc.

Toàn thân cương cứng, đại não hỗn loạn.

Nằm một hồi lâu, nửa người đều tê liệt, nàng mới cử động cơ thể, đỡ

người đứng dậy, lại bất cẩn, bàn tay chống xuống đĩa rau bên cạnh, rau
xanh chưa ăn xong bị đổ lên bàn, làm bẩn tay áo nàng.

Nàng ngồi xuống, vẫn chưa ngồi vững liền ngã xuống, mông đặt trên

mặt đất, tay khua loạn khiến cho nửa chén cơm úp ngược, rơi đầy trên
người nàng, nàng ngồi trên sàn, toàn thân vô cùng chật vật.

Không dễ gì mới bò lên trên bàn, ngồi vững trên ghế, nàng liếc mắt

nhìn phía trước bình phong một cái, nãy giờ nàng ồn ào như thế nhưng
người ngồi trước bình phong kia vẫn như một bức tượng, tựa một tòa núi
ngồi yên bất động, không biết là bị điếc hoặc bị ngốc hay là chết rồi
nữa......cũng không gọi tùy tùng vào trong dọn dẹp.

Trong lúc căn phòng chìm vào một mảng yên ắng, yên ắng đến độ có

thể nghe được tiếng nổ nho nhỏ của than cháy trong chậu sưởi, bên ngoài
đột nhiên vang lên hai tiếng "cốc cốc" gõ cửa.

Tựa như tiếng sấm, phá vỡ sự trầm lặng trong phòng, người trước bình

phong cử động, nàng cũng cử động, Trường Ý làm gì nàng không biết
nhưng nàng bắt đầu dọn dẹp cơm cùng thức ăn bị mình làm đổ, còn có cơm
dính trên y phục nàng, vội vàng giũ xuống, kéo phẳng y phục trên người
lại.

"Hôm nay ta nghiên cứu ra một loại thuốc, có thể hỗ trợ nâng cao......"

Khống Minh hòa thượng cầm phương thuốc tiến vào, hắn vốn đang chìm
đắm trong lời nói của mình, nhưng đột nhiên dừng lại, một lúc lại hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.