NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 507

mỉ nhìn thêm lần nữa, ánh mắt cùng thần thái của nàng ta là thứ Tuyết Tam
Nguyệt chưa từng có.

Thanh Cơ nhìn Lạc Cẩm Tang: "Mấy ngày trước ta không phải cũng

giúp ngươi cầu xin rồi sao, người cá kia không đáp ứng để người khác đến
xem tâm can bảo bối của y, ta còn có cách gì chứ."

Môi Kỷ Vân Hòa giật giật, nhỏ giọng thì thầm: "Tâm can bảo bối......"

Mà lời thì thầm này của nàng lại rơi vào trong tiếng oán trách của Lạc Cẩm
Tang.

"Ngươi đánh y! Với yêu lực này của ngươi, còn sợ gì chứ!" Lạc Cẩm

Tang ai oán "Ngươi nhìn đi, y làm gì xem tỉ ấy là tâm can bảo bối chứ, nếu
là tâm can bảo bối, còn có thể gầy thế này sao!" Lạc Cẩm Tang kéo cánh
tay của Kỷ Vân Hòa lắc lắc "Ngươi nhìn tay này! A? Lại nhìn khuôn mặt
này! A? Còn tóc nữa! Tâm can bảo bối nhà ai có thể nuôi dưỡng thành như
vậy?"

Kỷ Vân Hòa cười rồi cười, kéo Lạc Cẩm Tang lại: "Ta là một kẻ bị

giam giữ, trong miệng hai người, ngược lại như là đến làm khách vậy."

Lạc Cẩm Tang nhìn nàng, khóe môi khẽ động, im lặng nửa ngày mới

nói với nàng: "Vân Hòa, ta trước giờ không tin y sẽ là một kẻ xấu."

Kỷ Vân Hòa trước nay cho rằng chưa từng hối hận hoặc ủy khuất với

việc sáu năm trước nàng làm, bởi vì chuyện này là việc nàng muốn làm cho
nên nàng nguyện ý đảm đương hậu quả. Nàng một mực đều cho rằng bản
thân đã nghĩ thông rồi. Cho đến thời khắc này, nghe Lạc Cẩm Tang nói,
nàng đột nhiên thấy tim mình khẽ dao động.

Nhưng nàng vừa quét mắt nhìn về bình phong, lại rũ mắt, cuối cũng

chỉ nhìn Lạc Cẩm Tang cười khẽ, không đáp lại câu kia của nàng: "Nói về
ta làm gì chứ, ta sáu năm nay vẫn hệt như vậy, còn muội thì sao, sáu năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.