NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 625

Lời này vừa dứt, Trường Ý khẽ nhắm mắt lại, lúc sau mới xoay đầu

nhìn Khống Minh, đôi đồng tử lam lúc này mang theo tơ máu, cơ hồ đổi
thành màu tím. Quầng thâm đáy mắt càng đậm hơn, trông y như nhập ma
vậy, có vài phần đáng sợ.

"Tình trạng thế nào?"

Khống Minh hòa thượng lắc đầu: "Rất không ổn. Nước sông mang

theo độc Hàn Sương một đường chảy xuống, rất nhiều bá tánh không biết
uống nước dọc bờ sông, Hàn Sương vô hại với người bình thường nhưng
khiến cho không ít trẻ con mang song mạch trúng độc, muôn vàn bất hạnh
là nước sông chảy vô tận, độc Hàn Sương này độc tính lại không thể giải,
không khiến bọn họ chết đi nhưng cũng......hại cả đời họ."

Trên thư án, Trường Ý trầm mặc hồi lâu, nắm chặt bút trên tay, y hít

một hơi thật sâu, thả lỏng tay ra: "Nhiều năm nay, ta có nghiên cứu về độc
tính Hàn Sương, tuy chưa có cách giải nhưng cũng có thể giảm thiểu bệnh
trạng, ngươi đồng ý xuống nam......"

"Ta cũng đến tìm ngươi nói chuyện này." Khống Minh đáp "Ta muốn

xuống nam, dù lúc này e rằng cũng chỉ có thể giảm chút đau khổ cho một
đứa trẻ vẫn tốt hơn ngồi yên ở đây."

Trường Ý gật đầu: "Ừ, ta thủ ở cõi Bắc, ngươi đem theo trăm người

xuống nam, thời điểm cứu người, cảnh giác với người của triều đình."

Khống Minh gật đầu, trước khi rời đi, thân hình dừng lại chút, hắn

nhìn Trường Ý phía sau thư án, một thân áo đen của y như chìm vào trong
bức bình phong sẫm màu của chính điện ngự yêu đài sau lưng y, chỉ lộ ra
mái tóc bạc cùng gương mặt trắng bệch.

"Ngươi cũng nghỉ ngơi đi." Rốt cuộc hắn nói một câu này "Ta không

muốn trở về chỉ thấy ngươi đã chết." Trường Ý lườm Khống Minh một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.