NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 641

Nàng ôm bao phục, ngây ngốc đứng trước cửa hồi lâu, trong lòng nàng

vẫn có chút bất an, cố gắng suy nghĩ, chẳng lẽ gần đây bản thân đã làm
chuyện gì sai trái khiến Lâm Hạo Thanh không vui chăng?

Nàng ngồi xổm ngoài cửa nửa ngày, nhưng sau đó, gõ cửa lần nữa,

trong nhà cũng không còn tiếng đáp lại. Nàng mặt dày, đẩy cửa tiến vào
trong......

Trong viện hoàn toàn yên ắng, cánh hoa hạnh rơi trên đất không người

quét, trong đình viện là một mảnh tiêu điều.

Chưa qua nửa ngày, trong viện đã không có ai.

Nàng ngây ngốc trong viện một lúc, chỉ đành xoay người rời đi, đi ra

tiểu viện, băng qua rừng hạnh, khoảnh khắc nàng bước ra rừng hạnh, rừng
hạnh sau lưng đột nhiên hóa thành cơn mưa hoa, chầm chậm rơi xuống, bị
gió thổi đi, xuyên qua tóc nàng, xoay chuyển trong không trung, lập tức hóa
vô hình, nàng ngoảnh đầu nhìn lại, sau lưng không còn rừng hoa hạnh nào
nữa, ánh mặt trời chiếu xuống, nơi này chẳng qua chỉ là một mảnh cỏ dại
bình thường đến không thể bình thường hơn.

Đột nhiên, trong lòng A Kỷ trống rỗng như mọc lên mấy tấc cỏ dại,

nàng bỗng cảm thấy bản thân biến thành lục bình không rễ, không biết phải
trôi về đâu, không có phụ mẫu, một thân bí mật không có cách nào giải
đáp, trên thế gian này, nàng vô danh mà đến, vô danh lớn lên lại vô danh
quay về thành một người cô tịch......

Lần nữa không có người để dựa dẫm, nàng cắn cắn răng, chỉ đành một

mình bước trên con đường xuống nam.

Trên một đường xuống nam này, vẫn có thể nhìn thấy càng nhiều phồn

hoa.

... Rosenychungchung......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.