NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 715

A Kỷ cùng Trường Ý bốn mắt tương giao, khoảnh khắc chạm mắt, A

Kỷ không nhịn được mà cười rộ lên: "Tôn chủ, ta đây thật không cố ý đâu.
Ai biết bản lĩnh của ngươi cao như thế, vậy mà đến cả đống tuyết này cũng
không tránh được."

Trường Ý lạnh mặt phủi phủi tuyết trên vai, chuyển mắt nhìn thấy

gương mặt mang theo ý cười ẩn chứa ba phần giảo hoạt của A Kỷ.

Y ngây người, ánh mắt lập tức ôn nhu, người trong kí ức rất ít cười

như thế trước mặt y, nhưng nghĩ lại, có lẽ lúc nàng vui vẻ cũng sẽ cười hệt
thế này.

Vừa nhìn thấy ánh mắt của Trường Ý trở nên thâm thúy cùng hoài

niệm, nụ cười của A Kỷ liền có chút ngượng ngùng. Không biết người cá
này lại thông qua nàng mà nhìn thấy những gì, nàng sờ sờ mặt, xoay người
tiếp tục tiến lên phía trước: "Tôn chủ, ngươi vẫn muốn đi bao lâu nữa vậy?
Ta không muốn đi nữa, ta muốn về khách điếm."

"Đi thêm chút nữa."

Vẫn là câu này.

A Kỷ thở dài một tiếng, vùi đầu tiếp tục đi về phía trước, lại đi được

một lúc: "Đi được một hồi rồi, đi về thôi! Đại gia?"

"Tiếp tục."

A Kỷ không thể nhịn được nữa, xoay đầu trừng mắt nhìn Trường Ý,

vừa nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của y, bốn chữ "đánh không lại y" lập
tức xuất hiện trong đầu nàng, nhưng nàng nghĩ đến tình trạng bị giám sát
mấy ngày liền, vẫn còn ép buộc hôm nay nữa, trong lòng vừa ủy khuất vừa
phẫn nộ, liền xếp bằng ngồi xuống đất, ngẩng cổ nhìn y: "Ta không đi nổi."
Khoanh tay nói "Không đi nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.