NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 862

Lối thoát địa lao, đại quốc sư toàn thân bạch y lẳng lặng đứng đó.

Thần sắc của hắn vẫn lãnh đạm bình tĩnh hệt như sáu năm trước nàng từng
thấy, nhưng dưới tình cảnh này gặp hắn, nàng vạn phần không nguyện ý.

Trong địa lao trước đây, Kỷ Vân Hòa không sợ chết, cho nên cũng

không sợ hắn. Mà nay, nàng có người cần bảo vệ, cũng có việc phải sợ hãi.
E rằng đại quốc sư này, lại cố tình nhắm vào......người nàng muốn bảo vệ
nhất.

Quả nhiên là như thế, đại quốc sư thong thả nói ra một câu: "Để người

cá lại, các ngươi có thể đi."

Hắn một thân bạch y, đứng giữa hoàn cảnh đổ nát xung quanh, lộ rõ sự

đối lập, lại khiến lòng người khiếp sợ.

"Ta cản hắn." Lâm Hạo Thanh nhỏ giọng nói với Kỷ Vân Hòa, "Ngươi

mau đưa người cá đi."

Chưa đợi hắn dứt lời, đại quốc sư khẽ giơ tay, ngón tay vừa động, một

luồng gió to liền hóa thành một con rồng, gầm gừ một tiếng, đâm thẳng vào
lồng ngực Lâm Hạo Thanh, công kích hắn ngã trên đất, mà trận gió nọ cũng
không tản đi, không ngừng thổi lên người hắn, đè hắn nằm trên đất, đến
một đầu ngón tay cũng không cử động được.

Đại quốc sư đứng trên đỉnh cao quyền lực của quốc gia này mấy chục

năm, Lâm Hạo Thanh đứng trước mặt hắn hệt như những người khác hoặc
nói đúng hơn là không khác gì một con kiến.

Tầm mắt hắn thậm chí không rơi trên người Lâm Hạo Thanh, xoay

đầu nhìn Kỷ Vân Hòa.

Bàn tay đặt sau lưng bảo vệ thân thể Trường Ý của nàng hơi siết chặt,

chín chiếc đuôi hồ ly màu đen dường như vô thức xuất hiện, nàng nhìn hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.