NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 879

Sức mạnh trong người nàng ta quá lớn, có vẻ đang bắt đầu va chạm

với nhau, nàng đau đến quỳ xuống đất, thân thể lúc co rút lúc run rẩy, qua
một hồi lâu cũng chưa bình ổn lại.

Đại quốc sư nhìn nàng ta, nhưng bây giờ hắn đến cả sức đứng lên

cũng không có.

Không biết bao lâu sau, sắc trời đã tối, sức mạnh trong người Thuận

Đức rốt cuộc đã hợp nhất lại, nàng ta ngẩng đầu nhìn trời một cái, bọn
người kia e là đã trốn thoát thành công rồi, nàng ta xoay đầu nhìn đại quốc
sư bên cạnh.

Hắn vẫn nằm trên đất, không cách nào đứng dậy, sắc mặt xám xịt, mái

tóc đen nhánh kia cũng trong ngày hôm nay đột nhiên trở nên bạc phơ.

"Sư phụ." Thuận Đức công chúa cúi đầu nhìn đại quốc sư nằm trên

đất, hệt như nhìn thấy gì đó rất buồn cười, "Ha ha ha ha, sư phụ, người
cũng có ngày nằm trên mặt đất này. Ha ha ha!" Nàng ta cười xong, giơ tay
kéo đại quốc sư lên, dìu hắn, từng bước từng bước đưa hắn vào trong địa
lao.

Vào trong đấy, Thuận Đức tiện tay đẩy cửa một lồng giam ra, ném đại

quốc sư vào trong, nàng ta khóa cửa ngục lại, ngồi xổm bên ngoài.

Trong địa lao u tối, chỉ có một ngọn đuốc vẫn đang cháy, ánh lửa lay

động phản chiếu lên mặt Thuận Đức, nàng ta đưa mắt nhìn đại quốc sư hốc
hác trong lồng giam, sắc mặt lúc cười lúc giận, lúc lại yên tĩnh, cuối cùng
lại bật khóc lên.

"Người xem, người xem, thế sự vô thường, ai biết ngày mai sẽ phát

sinh chuyện gì, người là kẻ cao cao tại thượng biết bao nhiêu, hệt như vầng
trăng trên trời vậy, từ nhỏ con chỉ có thể ngẩng đầu nhìn người, nhưng bây
giờ, sao người lại tệ hại đến mức này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.