NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 83

không thoải mái như thế này? Cậu con trai do cái bụng đang đói
mềm và phải đứng hơn bảy tiếng đồng hồ nên cảm thấy không
thể chịu đựng cái cảm giác tê mỏi ở chân, đến phát cáu, nhưng chỉ
còn một tiếng nữa thôi, nếu làm không tốt sẽ phải làm đi làm lại
động tác này không biết bao nhiêu năm. Cậu nhớ lại mà nước mắt
cứ từ từ lăn xuống.

chỗ góc cửa đóng mở tự động, để xem xem khuôn mặt mình dưới

ánh đèn nê ông sẽ nhìn thấy như thế nào, cô gái đã mở nắp hộp
phấn rồi soi một cách cẩn thận, chấm bột phấn vào miếng mút,
sau khi vỗ vào mu bàn tay hai, ba lần cô mới thoa nhẹ lên má và
sống mũi. Đây là loại phấn thần kỳ. Tất cả đều biến thành một
màu, trông rất mịn. Trong lúc cô gái đang bắt đầu thực sự hoàn
toàn hài lòng với khuôn mặt của mình ở trong chiếc gương tròn tròn
nho nhỏ đó thì trong đầu cô gái bỗng hiện lên khuôn mặt của cô gái
trẻ mà cô vừa va phải trước lúc trời tối. Cô gái đó có làn da căng
mọng, phần má thì mịn màng, phúng phính. Còn xung quanh mắt
của cô gái ở trong gương thì đen đen, xù xì. Cô gái trong một phút
bốc đồng, vô thức định muốn cứ thế ném hộp phấn đi nhưng đã
kịp giữ lại, cất vào trong túi.

Cô gái thở mạnh một hơi, lấy lại bình tĩnh, khẽ hắng giọng một

cái, thẳng người hết cỡ tiến đến chỗ cậu con trai đang đứng làm
việc. Cô cố gắng hết sức tạo cảm giác dễ chịu nhất. Sau đó cô vỗ
vai, thử cất tiếng: “Này anh!” với khuôn mặt cười tươi.

“Này anh! Ô kìa! Ban nãy tôi đã gặp anh rồi mà. Anh nhớ chứ?

Nhớ tôi không? Anh vẫn còn làm cơ à? Nhưng anh này, tôi đảm bảo
rằng khăn giấy là thứ rất quan trọng đấy. Vì nó cực kỳ hữu ích. Vì
thế sau khi xong việc, anh đi cùng tôi ăn tối không?”

Cậu con trai bất ngờ bị vỗ vào vai, lúc quay lại thì thấy có mặt

của cô gái trông xám xịt như đang bị cóng lạnh nên vào đúng khoảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.