NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 315

Judith Mcnaught

Người Bảo Hộ

Dịch giả: Thy_thy

Chương 48

Anh sở hữu một căn hộ ở trên đỉnh của tòa nhà, Leigh nhận biết khi anh đút
chìa khoá vào ổ khóa bên trong thang máy. Quá căng thẳng để làm một
cuộc đàm thoại cho qua thời gian, cô đi thang máy với anh trong im lặng
đến tầng thứ hai mươi tám.
Bên trong căn hộ của anh tối đen như mực, nhưng thay vì bật đèn, anh
dừng lại ở sát phía sau cô và đặt tay lên vai cô. "Tôi có thể lấy áo khoác của
em không?"
Những ngón tay của anh vuốt lên làn da của vai cô khi anh bắt đầu kéo nó
ra, và Leigh rùng mình, kéo nó trở lại. "Tôi nghĩ tôi sẽ mặc nó. Ở đây hơi
lạnh."
"Tôi sẽ vặn máy điều nhiệt," anh trả lời một cách cứng rắn.
Leigh trao áo khoác của cô, cố điều chỉnh mắt cô trong bóng tối khi anh mở
cánh cửa bên cạnh họ và treo áo khoác của cô lên, sau đó treo áo của anh.
"Sẵn sàng chưa ?" anh hỏi cô.
"Cho cái gì?" cô hỏi một cách không thoải mái.
"Cho cái nhìn đầu tiên của em." Anh bước sang một bên, và trong chốc lát
sau một loạt đèn bật mở, chiếu rõ những gì trông giống như một căn phòng
rộng lớn trống rỗng với sàn đá cẩm thạch đen tỏa sáng được chia thành hai
khu vực, mỗi khu vực nằm trên một cái bục nâng cao với những cái cột và
hình cung màu trắng duyên dáng.
Không có món đồ nào cả! Không có đồ đạc ... không có giường. Không có
giường ... không bị nguy hiểm đối với mối quan hệ mà cô càng ngày càng
trân trọng hơn.
"Tôi còn chưa chuyển đến đây."
Sự căng thẳng của Leigh trên những ý định của anh biến mất nhanh chóng,
biến thành sự nhẹ nhõm vui vẻ. "Nơi này thật là ...huy hoàng," cô thở ra, đi
xuống những nấc thang trong tiền sảnh. "Anh có thể nhìn thấy Hudson từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.