NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 47

Judith Mcnaught

Người Bảo Hộ

Dịch giả: Thy_thy

Chương 5

Vào khoảng 10:30 sáng thứ Tư, sự lo âu của Leigh gần như là không thể
chịu đựng nỗi nữa. Thanh tra Littleton đã gọi điện thoại đến vào ba tiếng
đồng hồ trước để nói rằng mặc dù bản đồ mà Leigh vẽ đã không giúp được
gì nhiều cho tối qua , cô và Thanh tra Shrader lại đang trên đường đi theo
nó lên núi một lần nữa. Cô hứa là sẽ gọi lại ngay khi họ có bất cứ tin tức gì
để báo lại.

Những cuộc gọi khác tất cả rõ ràng là đều được giữ lại bởi tổng đài của
bệnh viện, bởi vì vào một lúc nào đó trong đêm, một người nào đó đã đặt
một chồng tin nhắn trên chiếc bàn đầu giường của cô. Không có việc gì
khác để tiêu khiển thời gian của cô, Leigh đọc lại những lời nhắn điện thoại
mà cô chỉ vừa liếc qua lúc nãy.

Jason đã gọi đến sáu lần; tin nhắn áp chót của anh giận dữ và cộc lốc :
"Tổng đài bệnh viện đã giữ lại các cuộc gọi chết tiệt của cô, và cô không
thể tiếp khách. Bảo các bác sĩ của cô cho tôi đến gặp cô và tôi có thể đến đó
trong vòng ba tiếng đồng hồ. Gọi cho tôi, Leigh. Gọi cho tôi trước nhất.
Gọi cho tôi. Gọi cho tôi." anh rõ ràng là đã gọi lại, ngay sau khi anh vừa
gác máy, vì thời gian trên tin nhắn tiếp theo đến chỉ sau hai phút. Lần này
anh muốn trấn an cô về vở kịch: "Jane đã làm tốt trong vai trò của cô,
nhưng cô ấy không phải là cô. Cố đừng lo lắng nhiều về vở kịch." Leigh đã
không có chút suy nghĩ nào về vở kịch hay người dự bị của cô, và phản ứng
duy nhất của cô đối với tin nhắn của Jason là kinh ngạc rằng anh có thể
tưởng tượng là cô quan tâm đến chuyện gì sẽ xảy ra với vở kịch chết tiệt
vào lúc này.

Ngoài những tin nhắn của Jason, có hàng tá những bức điện và những cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.