NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 482

"Anh đang nghĩ về chuyện gì vậy?" Leigh hỏi anh.
"Cơ hội thứ hai," anh nói với nụ cười với khuôn mặt đang ngước lên của
cô. "Anh đang nghĩ về số phận và cơ hội thứ hai. Anh cũng nghĩ rằng nếu
Solomon còn chưa chuẩn bị sẵn sàng cho chúng ta ở nhà hát, anh sẽ lôi anh
ta vào xe trong bất kể là anh ta có mặc hay không mặc gì khi anh gặp anh
ta."

Leigh cười với sự doạ dẵm của anh và gật đầu ra cửa sổ xe. "Chúng ta gần
đến rồi, và em có thể nhìn thấy Jason ở trên vỉa hè, nhưng trông giống như
là anh ấy lại đang gặp vấn đề."

Michael nhìn ra cửa sổ và thấy tấm biển trên nhà hát của Solomon được
chiếu sáng chữ BLIND SPOT, nhưng tên của Leigh thì tối thui. Solomon
đang đứng trên vỉa hè trong áo tuxedo, đầu của anh ngửa ra, điện thoại di
động áp vào tai. Eric Ingram đang đứng cách đó vài feet, cũng trong
tuxedo, nhìn lên đó. Ở quầy bán vé, mọi người đang xếp hàng với hy vọng
mua được vé không người nhận để xem vở kịch nếu nó còn ở phút chót.
"Tội nghiệp Jason," Leigh giải thích với tiếng thở dài nhỏ cảm thông. "Anh
ấy đã quá mệt mỏi với vấn đề ánh sáng, hết loại này đến loại kia kể từ đêm
khai mạc."
Đầu óc của Michael đang ở trên đám cưới, không phải tấm biển, vì vậy anh
không nghe vẻ kỳ quặc, dịu dàng đáng lưu ý trong giọng nói của cô khi cô
nói, "Chúng ta có thể ra ngoài một phút không? Không thôi, anh ấy sẽ đứng
ở đó mãi, bực bội với bản thân và la hét người phụ trách ánh sáng trên điện
thoại của anh ấy."

Anh gật đầu, chịu thua và thích thú khi nói đến ngành ca kịch, vấn đề ánh
sáng rõ ràng là ưu tiên hơn tất cả những thứ khác, bao gồm đám cưới sắp
xảy ra. Hơi nâng cao giọng của anh, anh nói với O Hara, "Dừng lại ở phía
trước nhà hát, gần vỉa hè như anh có thể. Chúng tôi sẽ xuống xe. Solomon
có vấn đề ánh sáng."
"Anh đang đùa chắc!" O Hara kêu lên, nhìn vào Michael trong kính chiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.