Văn Tiếp cắt ngang Đồng Tháp Mười, nối liền sông Vàm Cỏ Tây với sông
Tiền. Kinh Dương Văn Dương ngắn hơn, chạy tới Gãy Cờ Đen thì đụng
kinh Tháp Mười ăn thông với Nguyễn Văn Tiếp.
Đánh điện cho Bảy Viễn vài ngày, Tám Nghệ mới đi Rừng Sác. Trong khi
đó Hai Vĩnh về Cần Đước chuẩn bị vận động tách các Chi đội khỏi ảnh
hưởng của Bảy Viễn. Đó là cách “chia lửa” hữu hiệu nhất Hai Vĩnh dành
cho Tám Nghệ. Khi mất các Chi đội mạnh, Bảy Viễn như cua gãy càng sẽ
không còn hung hăn như trước.
Hai cho con ông Tám Manh, Hai Vĩnh cùng Năm Hà, Mười Lực và Năm
Chảng họp bàn một đêm cơ mật, Hai Vĩnh đi thẳng vào đề:
- Tôi vừa đi họp trên Quân khu về. Quân khu quyết định bắt Bảy Viễn vì đã
nắm được bằng chứng Phòng Nhì “mua” Bảy Viễn bằng tiền và gái. Năm
Tài và Tư Sang là hai tay sai mà Lâm Ngọc Đường và Môrit Thiên “cấy”
bên cạnh Bảy Viễn. Hàng tháng chúng đem tiền các sòng bạc xuống cho
Bảy Viễn, lại cung cấp rượu và gái cho “Ngài Khu bộ phó” ăn chời phè
phỡn. Chưa đủ, chúng còn tiếp tế cả mấy chài gạo, bải, heo, bò và cả súng
nữa. Cái mà Bảy Viễn gọi là “chiến công của Tư Sang và Chi đội 9” thật ra
là một trận đánh “cuội”, không qua mắt được ai.
Năm Hà gật gù:
- Tôi cũng nghĩ như vậy. Bây giờ mình tính sao?
Hai Vĩnh:
- Chúng ta đang ở ngã ba đường, tình thế vô cùng nguy hiểm. Chúng ta
phải theo ai đây? Cụ Hồ tiếp tục đánh Pháp hay theo Bảy Viễn kéo quân về
đầu Tây? Đặt câu hỏi như vậy nhưng tôi biết anh Năm không thể nào bỏ
con đường mà anh Ba đã vạch ra cho bộ độ Bình Xuyên. Chỉ có đánh Tây,
giới giang hồ chúng ta mới tạo được thanh danh và gây được cảm tình
trong lòng dân. Chúng ta tách ra khỏi thế lực Bảy Viễn, các anh nghĩ sao?
Năm Hà, Năm Chảng và Mười Lực nhìn nhau gật đầu:
- Bây giờ ta nên thảo một bức thư vạch trần tất cả mưu mô của địch đưa tay
sai Phòng Nhì vào mua chuộc cấp bộ Bình Xuyên, tạo điều kiện cho họ
sống xa hoa, phè phỡn trên xương máu của anh em chiến sĩ. Chúng ta đề
nghị Bảy Viễn trở lại con đường cách mạng, chống Pháp giành độc lập.