NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 243

thể có chuyện cọp nằm trên rừng biến thành chồn khi xuống đồng bằng.
Anh Bảy chớ lo ngại về chuyện đó.
Rượu ngà ngà Bảy Viễn chuếch choáng hỏi bâng quơ:
- Nhưng Nguyễn Bình có ý gì mà đề nghị Trung ương phong tôi làm Khu
bộ trưởng? Có phải là hắn muốn “điệu hổ ly sơn” không?
Tám Nghệ kêu lên:
- Anh Bảy, anh nói gì kỳ vậy?
- Nguyễn Bình là người Bắc còn tụi mình là người Nam. Ai cho nó cái
quyền chỉ huy tụi mình?
- Tới giờ này anh còn phân biệt Nam, Bắc sao? Không nên! Nước Việt
Nam là một, dân ba kỳ có khác nhau về phong tục tập quán, nhưng đều
chung một đất tổ, một tiếng nói, một nguyện vọng là độc lập. Không kể
Nam hay Bắc, hễ có tài là cách mạng trọng dụng.
- Nhưng Nguyễn Bình tài ở chỗ nào? Anh chỉ cho tôi coi?
Tám Nghệ ôn tồn, giọng chậm rãi:
- Nguyễn Bình có tài chớ! Bằng chứng là ông ta dám nhận công tác thông
nhất các lực lượng võ trang thuộc các phe phái… nói xin lỗi… vô tổ chức,
vô chính phủ. Một người đơn độc từ Bắc vô Nam để đương đầu với bao
nhiêu thử thách, bao nhiêu nguy hiểm. Đến nay chưa có vụ chống đối nào
đáng kể. Như vậy ta phải khách quan nhìn nhận Nguyễn Bình có tài…
Bảy Viễn có phần khựng lại, bắt qua chuyện khác…
- Nhưng tại sao nó không trả lại tôi đại đội của thằng Nghiệp?
Tám Nghệ vỗ nhẹ lên cánh tay Bảy Viễn:
- Đại đội của hai anh Nghiệp và Dư đang ở Trung đoàn 310 của tôi. Đâu ai
bắt giữ làm gì? Hai anh này kéo về Quân khu than phiền anh Bảy bắt chính
trị viên của họ và chỉ chịu trở về khi nào anh chịu thả Lê Hiền ra… Nhưng
tại sao anh bắt anh em chính trị viên?
Bảy Viễn lúng túng:
- Không hiểu chính trị viên ở Trung đoàn 310 của anh thế nào chớ ở đây
mấy cha đó chia rẽ binh sĩ với cán bộ, gây khó khăn trong việc chỉ huy. Tôi
không hiểu anh có phải là Cộng sản hay không, nhưng tôi thấy khó làm
việc chung với mấy cha Cộng sản…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.