NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 296

là ưu điểm nổi bật cảu Bảy Viễn.
Một đêm trời mưa rả rích, Bảy Viễn tìm tới Mười Lực.
- Có gì không anh Bảy?
Bảy Viễn thở dài:
- Đôi lúc nhớ rừng… di tìm bạn rừng năm cũ cho đỡ buồn.
- Mình làm bậy vài chầu, nghe anh Bảy? Chai Cô-nhắc anh Bảy cho hôm
Tết vẫn chưa khui.
Rượu lai rai, Bảy Viễn nói:
- Hồi Tư Huỳnh trở vô trỏng, tôi có nhờ nó thăm dò xem má thằng Hoảnh
ra sao? Tụi nó có làm khó dễ gì bả không?... nhưng Tư Huỳnh đi chuyến đó
đi luôn không về.
Mười Lực suy nghĩ một lúc:
- Về chị Bảy thì tôi có nghe ai đó, dường như là Sáu Tuấn kể lại, anh có
nhớ Sáu Tuấn không?
- Sao không! Nó là con Hội đồng Thì, vào loại em út của tôi. Đi kháng
chiến tôi giao cho Sáu Tuấn công tác thuế vụ. Nó làm việc đàng hoàng,
không có chơi thói “chẩn” nhắm mớ để xài riêng như mấy cha khác. Nó có
bị cho “mò tôm” không?
- Trong thời gian tảo thanh, Sáu Tuấn cũng “xanh xương” với Tám Tâm.
Tám Tấm cho rằng Sáu Tuấn là người thân tín nên mới được Bảy Viễn giao
thu thuế… Nhưng Sáu Tuấn nắm chân Năm Hà sau đó nhảy về Khu với
Tám Nghệ… Thôi hãy trở về chuyện chị Bảy. Bản chất chị rất tốt nên ở đâu
cũng được mến. Hồi anh là Khu phó, chị Bảy vẫn sống an thân thủ phận.
Bốn giờ sáng đã thức dậy chèo ghe đi chợ để nấu ăn. Đám choai choai cỡ
thằng Hoảnh đều gọi chị bằng má, má Bảy…
- Chuyện đó tôi biết. – Bảy Viễn rơm rớm nước mắt – Tôi quý bả ở chỗ đó.
Không bỏ bả cũng ở chỗ đó. Tào khang chi thê mà… lẽ ra thì tôi phải ở với
bả, nhưng anh biết tôi mà… đàn ông năm thê bảy thiếp cũng chưa vừa
lòng. Thiếu đàn bà, con gái đẹp, tôi chịu không nổi… Rồi sao nữa?
- Khi anh về thành, chị Bảy tá túc bên anh Năm Hà, sau đó lên khu rồi
xuống miền Tây ở với vợ chồng Mười Trí. Lê Duẩn hỏi ý chị Bảy có muốn
về thành không, chị tình nguyện ở lại với kháng chiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.