NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 401

Anh thấy mình đã chọn đúng con đường và quyết tâm đi suốt. Nó chông gai
thật nhưng cũng vô cùng hào hứng, hơn gấp trăm lần con đường đánh xe
thổ mộ lộ trình từ chợ Long Kiểng đến bên đò…
Đang nằm lơ mơ với những kỷ niệm thân thương ấy thì hai con chim sẻ bay
sà vào phòng giam. Chúng đang hăng tiêt cắn lộn nhau, một chuyện hiếm
có xảy ra trước mắt và trong tầm tay Bảy Rô: hai con rớt ngay trên mình
anh! Lập tức Bảy Rô chụp dính trong hai tay. Cả hai con đều bị thương,
máu thấm đỏ ngoài lông. Nếu săn sóc chu đáo thì chúng sẽ lành mạnh trở
lại cuộc đời gió lá cành chim. Nhưng không may cho chúng lại rơi nhằm
những kẻ đang thiếu chất đạm để kéo dài cuộc sống. Bảy Rô quyết định
dùng hai con chim sẻ này để bồi dưỡng cơ thể suy nhược. Anh bẻ cổ chúng
và bắt đầu nhổ lông. Nhìn cái ức tròn lẳn và cặp đùi hồng hào của chim,
anh nuốt nước miếng, chờ đợi giây phút khoái lạc thưởng thức mùi vị của
chất tươi sốt. Nhưng một tiếng rên từ chiếu bên cạnh chợt lướt qua, nhỏ nhẹ
như một hơi thở. Bảy Rô nhìn người bạn tù nằm bên. Cuộc sống của y gần
như đã được tính từng ngày, người gầy chỉ còn da bọc xương. Bảy Rô
chồm qua, trao con chim vừa nhổ lông sạch sẽ.
- Anh cố ăn con chim này lấy sức sống cho tới ngày về đất liền.
Bảy Rô tiếp tục nhổ lông con chim thứ hai. Anh nghe bạn tù bên cạnh nhai
rau ráu con chim, chắp mút một cách thòm thèm mà chảy nước miếng, nghĩ
thầm: “Bạn mình ăn thì cũng như mình ăn”…
Nhổ xong con chim thứ hai, sắp sửa ăn, anh lại nhìn thấy anh bạn tù bên
kia. Anh này không được gia đình tiếp tế và cũng cần chất tươi để sống lây
lắt qua ngày. Không chần chờ - vì sợ một phút mình sẽ đổi ý – Bảy Rô cho
nốt con chim thứ hai. Đấy là kỷ niệm nhỏ nhoi nhưng khó thể nào quên
trong những ngày ở “Đại học Côn Đảo”.
Chú thích:
(1) Lycée: Trường trung học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.