NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 5

Nguyên Hùng

Người Bình Xuyên

KIẾP GIANG HỒ

Chương 1

NGỠ THẤT TÌNH HAI VĨNH ĐI GIANG HỒ

LỠ GIẾT NGƯỜI BẢY RÔ THEO ĐẢNG CƯỚP

Con đường đất đỏ nối liền chợ Long Kiểng với bến đò (cũng mang tên
Long Kiểng) phơi mình dưới nắng mai đẹp như một dải lụa dài màu gạch
cua.
Hai bên đường nhà cửa lưa thưa, các cánh đồng xen lẽ bưng rạch xanh um.
Đâu đó một con cu đất đậu trên nhanh bần cất tiếng gáy dõng dạc như
khuấy động bầu không khí êm ả của đồng quê. Thỉnh thoảng một chiếc thổ
mộ chạy lốc cốc suốt quãng đường dài. Đến cầu Rạch Đỉa, cuộc sống có
phần nhộn nhịp hơn. Từ xa, khách đã nghe tiếng “xình xịch” của nhà máy
xay lúa, một làn khói đen bốc lên, lơ lửng giữa vòm trời xanh lơ. Xe qua
cầu, khách liếc nhìn nhà máy rõ hơn. Nhà máy nằm sát bờ rạch ngay ngã tư
sông, tàu thuyền qua lại tấp nập. Gần chục xuồng tam bản chen chúc dưới
bến, kẻ vác lúa lên, người khuân gạo xuống. Dưới bóng cây bần, chị bán
“sương sâm, sương xáo” cùng đám nhỏ bán bánh cam, bánh còng tranh
nhau mời mọc...
Sáng nay Hai Vĩnh ăn mặc tươm tất hơn mọi ngày, chiếc áo sơ mi kaki
trắng có cầu vai- kiểu mới vừa tung ra vào đầu năm 40- đặt may tại tiệm
lớn ở đường Lefèbive, dân đọc là Lơ-pheo bên chợ Cầu Ông Lãnh, giúp
anh có phần bảnh trai hơn. Chị bán sương xâm nheo mắt tán một câu:
- Bữa nay, thầy Hai sáng trưng hè!
Đám trẻ bán bánh đảo mặt nhìn Hai Vĩnh, trầm trồ chiếc áo mới:
- Thầy Hai có áo sơ mi “chiếng” quá!- Hai Vĩnh là một thanh niên khoảng
hăm lăm, to cao, mặt vuông, trán rộng, mắt sáng, nghiêm nghị, nói năng
nhỏ nhẹ...
Hai Vĩnh vuốt áo, nói cho qua chuyện:
- Có cũ có mới chớ bà con!- Anh vui vẻ pha trò: Sách có câu “Không chùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.