NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 59

Ướt Mi đi cùng anh lên đây, cô bé sẽ càng thích không khí này hơn, trong
khuôn viên của trang trại Ướt Mi và mẹ sống thật tẻ buồn và hắt hiu, luôn
bị mọi người trong đại gia đình đàm tiếu. Điều này chính Nhật Lan đã từng
nói, ngay cả Dự Nguyên cũng xót xa và khó chịu vô cùng, đừng nói chi đến
Thiều Mơ ... Nhất là cô Hà Thơ chẳng biết có điều gì bí ẩn hay không?
Nhưng tại sao Dự Nguyên cứ nghĩ về họ mãi ... Dường như trong xa xôi
anh cảm thấy rất gần với nàng - cô gái bé nhỏ chiếu nào bên đồi cát vàng,
nhạt nắng ...
Đã là một cơ sở sấy trà nên kế hoạch xây dựng chắng mất nhiều thời gian:
Thật ra trà ở đây từ lâu đã có tiếng nhưng sản xuất mang tính thủ công ...
mà thôi ... Cả nhà ai cũng thán phục cậu về tài kinh doanh.
Nhưng cậu sống rất lãng tử, lần này cả nhà quyết tâm bắt cậu phải làm việc
lớn ... Không ngờ cậu Bách cũng đã thay đổi cách nghĩ ...Cô lẽ cuộc sống
đã khiến cậu thay đổi hay còn lý do nào khác, mong sao được như vậy.
Dự Nguyên trỡ lại trang trại vào buổi chiều tối sau khi hẹn cùng với Thiều
Mơ ở một quán cà phê thật bình yên.
Vừa gặp Thiều Mơ, Dự Nguyên đã lên tiếng:
Hơn tuần qua anh cùng với người cậu lo công việc Muốn gặp em nhưng ...
không biết làm sao?
Thiều Mơ cười nhẹ:
– Sao anh không ghé vào trang trại để gặp mọi người.
– Người anh muốn gặp ... chỉ là em thôi ...
– Em không tin.
– Anh nói thật. Tin anh đi ...À! Anh cũng phải đến trang trại và gặp ông
Khánh.
– Để làm gì?
– Chỉ sợ em hiểu lầm nên nói cho em biết ... Anh gặp ông Khánh để ... nói
chung vì công việc của cậu anh mà thôi!
Thiều Mơ im lặng một lúc sau mới lên tiếng:
– Anh làm gì mà trần tình với em, bộ ....sợ em nghi ngờ phải không ...
Thiều Mơ chợt nhớ đến thái độ của Nhật Lan những ngày qua - đã biết gì
về Dự Nguyên với cô mà sang nhà kiếm chuyện mãi, Nhật Lan còn văng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.