NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 63

"thôi việc" cho ông ấy bây giờ ... Ba em kỳ cục lắm ...
Công ty của ba đa phần là người quen. Dự Nguyên hiểu ý kéo dài của cô bé
chỉ vì cậu Hoài Bách nên Dự Nguyên mới cần đến họ. Nếu họ không nhận
chú Điền Văn có lẽ càng hay hơn mặc dù cậu Hoài Bách sẽ buồn anh
nhưng ... chẳng biết cậu Hoài Bách định học hỏi thêm điều gì ở họ ....
Công ty của cậu cũng đang đi vào hoạt động. Ngồi xuống chiếc băng đá
trong khu đồi trà rộng lớn, ngối nhà của ông Thuận nằm ở ngoài, có lẽ
những ngày qua Nhật Lan đã phát hiện sự có mặt của anh nên.
Giọng Nhật Lan thật nhỏ:
Anh ...anh đối xử với em và gia đình như thế sao?
– Ủa - anh có làm gì đâu? Nè! Sao em vẫn chưa đi học.
– Em ở đây đợi để được gặp anh ... Khi nào anh về Sài Gòn em sẽ về.
– Nhật Lan ơi? Em khờ quá ... Đã đi học trở lại sau khi nghỉ Tết rồi, lo học
đi cô bé, anh chưa về Sài Gòn vì ... à! Anh đã gặp cậu anh ... Cậu cháu có
nhiều việc lắm. Cậu anh ở đâu?
Dự Nguyên nói "bịá vì anh không muốn Nhật Lan biết về cậu Hoài Bách
với công việc của cậu.
– Em hỏi cậu ở đâu anh?
– À! Trên Đà Lạt ... nhưng cậu ở xa khuất lắm ...
– Xa khuất là sao chứ! Vậy sao anh không nói ... sao chúng ta không tổ
chức đi Đà Lạt ít hôm ... Mình đi chơi đi anh Nguyên ...sau đó em sẽ đi
học.
– Anh chẳng còn nhiều thời gian nữa, trách nhiệm về lần này nặng lắm,
không khéo về bên đó người thân lại trách anh ...
– Nhưng em có làm gì đâu?
– Anh biết rồi ...
– Vậy sao không cho chúng em đến chơi. Anh nghĩ ai cũng bận rộn.
– Em thấy tại anh không muốn đó thôi. Em nhất định phải biết về anh.
Dự Nguyên cười, Nhật Lan và Thiều Mơ cũng đồng trang lứa nhưng ở tính
cách của Nhật Lan thật lạ. Nửa là cô bé rất trẻ con, trẻ con nhưng lại học
thói của người lớn hay nói đúng hơn là cô bé luôn tạo ra vẻ hiểu biết ... Dự
Nguyên cảm thấy tội nghiệp cho Nhật Lan, dường như bà Khánh không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.