NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 65

– Nhật Lan ... Đã tối rồi ... Em cần phải vào nhà ngủ ... còn anh phải và ...sẽ
gặp lại em sau nhé!
– Không em không thích như thế à! Ở ngôi nhà cổ ... Anh có đến đó rồi mà.
Cuối đồi trà này ... ông em muốn giữ mãi còn bà đòi cho người phá bỏ.
Mình đến đó đi anh.
– Anh đã bảo là không được ...
Nếu lúc này em la lên ... là anh định làm nhục em ...thì mọi người sẽ nghĩ
sao về anh.
Dự Nguyên giật mình ...trời ạ ....một cô bé còn đi học ...cũng dễ hiểu thôi,
con nhà giàu, đua đòi nên chuyện gì mà không dám làm. Dự Nguyên ngồi
thẳng người và đẩy nhẹ Nhật Lan ra anh nói:
– Em tội gì làm thế. Thiệt thòi cho em thôi. Vì sao ư? Anh đâu có "yêu" mà
ngốc đến thế. Tại sao anh làm như vậy. Anh đã từng ăn tết với gia đình,
chẳng lẽ anh không thể nào ...chiếm lĩnh được em. Tại sao phải hồ đồ như
thế này. Nếu cần anh đã tìm nơi nào có thể ... Lan à! Còn nhỏ ... đừng để
tình yêu làm mờ lý trí ...Tại.anh, tại anh làm em ngộ nhận, ngộ nhận tình
cảm anh dành cho em.
Cứ xem như ngộ nhận. Bây giờ hãy điều chỉnh lại, anh vẫn xem em như em
gái.
– Không! Em không thích như thế.
– Em thật khờ ... Bây giờ anh đi về, ngày mai anh sẽ đến gặp bác.
– Ngày mai em đợi anh nhé!
– Bao giờ?
– Khi nào thì anh đến. Hay là sáng anh đến, sau đó mình đi ăn nhé.. Ngày
mai em sẽ đưa anh đến khu du lịch.
– Anh đang rất bận. Chuyện đi tham quan trì hoãn lại hết. Anh sắp vế Mỹ
mà cậu anh rất cần.
– Vậy mà lúc trước anh bảo là không còn họ hàng. Sao anh lại giàu gia đình
em.
– Tại em nghe nhầm đó thôi ... Anh về đây.
Dự Nguyên di như bay về phía cổng và gọi một chiếc xe ôm đi về hướng
Đà Lạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.