NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 66

Ông Vĩnh Thuận đi thăm đồi trà rồi ghé vào nhà của cô Hà Thơ.

Thiếu Mơ đi làm về, cô bé chào ông rồi mời ông vào nhà.
Ông Thuận lên tiếng khi đã ngồi vào chiếc ghế, trong phòng khách. Giọng
ông thân thiết:
– Mẹ cháu đâu rồi?
– Dạ! Mẹ đang chuẩn bị cơm chiều. Ông à! Ăn cùng hai mẹ con cháu bữa
cơm đạm bạc ông nhé!
Đã nhiếu lần Thiều Mơ và Hà Thơ mời dùng cơm ông đều từ chối, thật là
kỳ, tự dưng lần này ông cảm thấy thế nên nói:
– Được rồi, ông sẻ ăn, vào giúp mẹ nhanh lên đi cháu.
– Hoan hô ông? Thiều Mơ vỗ tay reo vui rồi rót nước bị đao lạnh ra cốc
cho ông, cô bé nói:
Nhà kinh doanh và sản xuất trà nên phải uống một loại nước mát khác để
thấy rằng ... trà của mình vẫn có giá trị số "một".
Ông Thuận cốc lên đâu cô cháu gái rồi nói:
– Tổ cha mày ... chẳng biết có giống thằng cha mày không sao mà vui tính
thế không biết?
Thiếu Mơ vô tình:
– Thế ông chưa biết mặt ba cháu bao giờ à!
Ông Thuận ngập ngừng:
– Lúc nhỏ có gặp nhưng sau đó ông không gặp vì chiến tranh loạn lạc ... bà
của cháu lại rời bỏ quê cũ ... Sau nây ông mới gặp lại ... tiếc là lúc ấy ba
cháu đã ra đi ... phải chi ...
– Ông ơi!
Bởi vậy ông thấy có lỗi với bà của cháu ... ông không lo cho con cái được
đàng hoàng. Bây giờ cháu có muốn làm gì thì nói, ông sẽ lo đầy đủ đàng
hoàng.
Bây giờ cháu có muốn làm gì thì nói ông sẽ lo đầy đủ.
– Dạ.
Trong bữa ăn, Thiều Mơ cố tình gợi ý với ông để nói điều mong ước của
hai mẹ con nàng. Thiều Mơ nói:
– Ông à Việc kinh doanh thì hai mẹ con cháu không thạo sợ không làm ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.