NGƯỜI CON TRAI - Trang 336

Họ cụng ly rồi ngồi xuống bên bàn. Nestor ra hiệu cho Bo, hắn cầm một
xấp tiền trong cặp lên đếm thành tiếng. Hắn có mang theo một túi xách lấy
trong xe để bỏ tiền. Chúng không bao giờ chịu lấy túi của khách, nó có thể
gắn thiết bị cảm biến dò ra được tiền đem đi đâu. Đến khi Nestor nghe Bo
đếm sai thì hắn mới nhận ra có gì đó không ổn. Có điều hắn không biết là
gì. Hắn nhìn quanh.

Tường đã thay màu rồi sao? Hắn nhìn xuống ly của mình đã cạn. Nhìn ly
trống không của Bo. Rồi ly của gã luật sư.

“Sao ly ông không có chanh?” Nestor hỏi. Giọng nghe rất rất xa. Và câu trả
lời cũng vọng lại từ nơi xa xăm như vậy.

“Không uống được chanh.”

Bo đã ngừng đếm; đầu gục bên mớ tiền. “Mày bỏ thuốc bọn tao,” Nestor
nói rồi với tay rút con dao trong bao gươm bên chân. Hắn còn kịp ghi nhận
là hắn đang vỗ vào nhầm ống chân trước khi thấy đế đèn bay về phía mình.
Rồi mọi thứ tối sầm lại.

Hugo Nestor vẫn luôn yêu nhạc. Mà hắn không muốn nói kiểu ầm ĩ hay
một chuỗi nốt nhạc ấu trĩ người bình thường gọi là nhạc mà nhạc cho người
lớn, người biết suy nghĩ. Richard Wagner. Gam nửa cung. Mười hai nửa
cung có tần suất dựa trên căn bậc 12 của 2. Toán học thuần khiết, sạch sẽ,
sự hài hòa, trật tự kiểu Đức. Nhưng tiếng hắn đang nghe lúc này thì ngược
với âm nhạc. Nó chói tai, không liên hệ với bất cứ thứ gì khác, đó là sự hỗn
loạn. Khi tỉnh lại, hắn nhận ra mình đang trên xe, trong một kiểu túi xách
lớn nào đó. Hắn đã cảm thấy buồn nôn và chóng mặt; hai bàn tay và hai
bàn chân bị trói với nhau bằng thứ gì đó sắc cạnh cứa vào da - có lẽ là sợi
nhựa, thỉnh thoảng hắn cũng dùng dây đó trói bọn con gái.

Khi xe dừng hắn bị nhấc ra ngoài và nhận ra hẳn hắn đang ở trong một vali
mềm có bánh xe. Nửa nằm, nửa ngồi, hắn bị đẩy rồi lôi xềnh xệch qua một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.