NGƯỜI CON TRAI - Trang 36

5

Phòng thẩm vấn được trang hoàng bằng màu nhạt; bàn ghế bằng gỗ thông.

Rèm đỏ phủ ô cửa sổ mở ra phòng điều khiển. Thanh tra Henrik Westad ở
Sở Cảnh sát Buskerud cho đó là một căn phòng đẹp. Trước đây anh đã có
chuyến đi từ Drammen vào Oslo và ngồi trong chính gian phòng này. Họ đã
thẩm vấn bọn trẻ trong một vụ tấn công tình dục và ở đây có các búp bê
giải phẫu. Lần này là một vụ điều tra án mạng. Anh nhìn chăm chú người
đàn ông để tóc dài có chòm râu ngồi bên kia bàn. Sonny Lofthus. Trông
anh ta trẻ hơn tuổi ghi trong hồ sơ. Anh ta cũng không có vẻ phê thuốc;
đồng tử có kích thước bình thường.

Nhưng nghĩ lại thì những người đã quá lờn thuốc hiếm khi nào trông như
đang phê. Westad hắng giọng.

“Vậy là anh trói bà ta lại, dùng cưa loại thường cưa đầu bà ta rồi bỏ đi?”

“Phải,” anh này trả lời. Anh ta đã khước từ quyền có luật sư, nhưng hầu
như câu nào cũng trả lời từng chữ một. Cuối cùng Westad đành phải hỏi
những câu “có hoặc không”. Thế mà được việc. Dĩ nhiên là được việc kinh
ra; họ rút ra được cả một lời thú tội. Nhưng có cảm giác hơi sai. Westad
nhìn mấy tấm hình trước mặt. Đỉnh đầu và sọ người đàn bà bị cưa gần đứt
oặt qua một bên chỉ còn dính liền bằng lớp da. Bề mặt não phơi ra. Từ lâu
anh đã bỏ cái ý nhìn người ta là biết họ đủ sức làm những chuyện ác nào.
Nhưng người này, anh ta... anh ta không toát ra vẻ lạnh lùng, vẻ hung hăng
hay chỉ đơn giản là khờ dại Westad nghĩ mình đã phát hiện thấy những sát
thủ máu lạnh khác.

Westad ngả người ra ghế. “Vì sao anh tự thú chuyện này?”

Người nọ nhún vai. “ADN tại hiện trường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.