NGƯỜI CON TRAI - Trang 38

Câu hỏi tiếp theo hiện ra ngay: tại sao một điều tra viên có trong tay bản
thú tội đã ký tên lại bận lòng về những chuyện nhỏ nhặt như vậy?

Johannes Halden đang đẩy giẻ lau trên khoảng sàn gần dãy xà lim chái A
thì thấy hai quản giáo tiến lại cùng cậu thanh niên đi giữa.

Chàng trai nhoẻn cười; cậu ta trông như đang cùng hai người bạn đi dạo nơi
nào đó hay ho, dù là tay đang bị còng. Johannes ngừng việc và giơ tay phải
lên.

“Nhìn này, Sonny! Vai tôi đã khá hơn rồi. Nhờ cậu đấy.”

Chàng trai phải nâng cả hai bàn tay để giơ ngón cái lên với ông già. Các
quản giáo dừng lại trước một cửa xà lim và mở khóa còng tay. Họ không
cần phải mở cả khóa cửa vì mỗi sáng tất cả cửa xà lim đều tự động mở lúc
tám giờ rồi để vậy cho đến mười giờ đêm. Nhân viên trên phòng điều khiển
đã chỉ cho Johannes thấy họ chỉ cần bấm một phím là có thể khóa và mở
toàn bộ cửa. Ông thích phòng điều khiển. Vì vậy mà mỗi khi lau chùi sàn
trên đó ông đều đủng đỉnh. Việc người ta làm trên đó hơi giống điều khiển
một tàu chở dầu cực lớn.

Nơi mà lẽ ra ông đã đến được.

Trước khi có “sự cố” ông là một thủy thủ có năng lực và đã theo học ngành
hàng hải. Dự định là trở thành sĩ quan điều khiển boong tàu chính. Tiếp đến
là thuyền phó, thuyền phó thứ nhất và rồi thuyền trưởng. Và cuối cùng là
về với vợ và con gái trong căn nhà ngoại ô Farsund và kiếm việc làm hoa
tiêu ở cảng.

Vậy thì tại sao ông lại làm chuyện đó? Sao ông lại làm tiêu tan tất cả? Cái
gì khiến bằng lòng tuồn vào hai gói to từ cảng Songkhla ở Thái Lan?
Chẳng phải ông không biết chúng chứa heroin. Mà cũng chẳng phải ông
không biết luật hình sự và hệ thống luật pháp điên khùng của Na Uy lúc
bấy giờ đặt buôn ma túy ngang hàng với tội giết người. Thậm chí cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.