NGƯỜI CON TRAI - Trang 76

10

Johannes đổ nước bẩn vào chậu rửa rồi cất xô và giẻ vào phòng để chổi.

Ông đã lau hết các hành lang tầng một rồi cả phòng điều khiển và đang
mong đọc cuốn sách đang nằm chờ ông về lại xà lim. Tuyết trên đỉnh
Kilimanjaro1.

Đó là tuyển tập truyện ngắn, nhưng ông chỉ đọc đi đọc lại mỗi truyện đó.
Nó viết về người đàn ông bị chứng hoại tử bàn chân biết mình sắp chết.
Biết chuyện này, ông ta không trở thành người tốt hơn hay xấu hơn, chỉ là
sáng suốt hơn, trung thực hơn, bớt kiên nhẫn đi. Johannes chưa từng ham
đọc, cuốn sách do một thủ thư trong tù khuyên ông đọc, và vì Johannes có
hứng thú với châu Phi từ ngày ông đi tàu đến Liberia và Bờ biển Ngà, ông
đọc vài trang đầu về người đàn ông có vẻ ngây ngô đang chết dần trong
một túp lều giữa vùng xa van. Lần đầu ông chỉ đọc lướt qua, giờ thì ông
đọc thong thả, từng chữ một, tìm kiếm cái gì đó dù thậm chí ông cũng chưa
biết là gì.

“Chào.”

Johannes quay lại.

Chữ “chào” của Sonny gần như một tiếng thì thầm và cái người má hóp,
mắt dại khờ đứng trước mặt ông xanh xao đến gần như trong suốt. Như một
thiên sứ, Johannes nghĩ.

“Chào, Sonny. Tôi nghe nói họ cho cậu vào biệt giam. Giờ cậu sao rồi?”

Sonny nhún vai.

“Cậu là tay đấm móc trái cừ đấy, chàng trai.” Johannes cười toét và chỉ
khoảng hở từng có cái răng cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.