NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 87

Agatha Christie

Người đàn ông bí ẩn

Dịch giả: Hải Nam - Thùy Dương

Chương V

ĐÊM Ở MONTE - CARLO

Ông Satterthwaite đang tận hưởng ánh nắng mặt trời ở Monte-Carlo.
Năm nào cũng vậy, cứ đến ngày chủ nhật thứ hai của tháng giêng là ông
tạm biệt nước Anh sang Bờ biển Ngà. Ông đúng hẹn như con chim én báo
hiệu mùa xuân sang, Đến tháng tư, ông về nước,ở lại Luân Đôn cả tháng
năm và tháng sáu, bao giờ cũng nhớ tới Ascot. Sau khi tham dự trận đấu
giữa Eton- Harow, ông thăm thú bè bạn ở nông thôn rồi đi tĩnh dưỡng ở
Deauville hay Touquet. Tháng chín và tháng mười, phần lớn thời gian dành
để đi săn trước khi trở về Luân Đôn và ở lại đó cho đến hết năm. Ông quen
tất cả mọi người ở những nơi ông đến, và đương nhiên họ cũng biết ông cả.
Sáng hôm nay, ông thấy trong người không được thoải mái. Khu vườn
trông ra mặt biển mênh mông xanh ngắt vẫn lấp lánh như mọi ngày nhưng
con người khiến cảnh tượng xấu đi, vì ông thấy họ thật khó coi và thô kệch.
Thì vẫn có những kẻ ham vui không cưỡng lại được sự quyến rũ của tấm
thảm xanh dương ấy, họ góp phần tôn thêm giá trị của bức tranh. Nhưng
vẫn còn thiếu, là thiếu cái hồn, những gì mà người ta gọi là tinh tuý trong
bức tranh quen thuộc kia.
Ông Satterthwaite ưu tư lẩm bẩm. “Ta bắt gặp đủ mọi loại người ở đây,
có bao nhiêu người trong số kia chưa từng dám tưởng tượng có một ngày
họ tới được nơi này? Còn mình ngày một già đi…Đám trẻ đang phất lên
giờ đổ xô về Thụy Sỹ.”

Đi đâu rồi những ngài nam tước, bá tước thanh lịch, những đại công tước
và các bậc thân vương quyền quý? Tính đến ngày hôm nay, vị thân vương
duy nhất mà ông còn được gặp là một con người coi thang máy trong một
khách sạn tầm tầm. Còn các “quý bà” xinh đẹp và giàu có nay ra sao? Các
bà vẫn ở trên đời nhưng còn ít lắm.
Ông Satterthwaite là một kẻ gàn dở đang quan sát cái mà người ta vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.