NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 89

ấn tượng, thêm chiếc dù xinh xinh rực đỏ tôn da.
Franklin có vẻ hạnh phúc và hài lòng.
"Một chàng ngốc cứ tự phỉnh phờ mình", ông Satterthwaite nhủ thầm, "
dù gì thì cũng là chuyệnngười đời, ta quan tâm mà chi
. Thời trẻ ta cũng vậy
thôi, để bây giờ mới hiểu được đôi điều."

Nhưng cứ có một cô gái xinh đẹp trong đám người Mỹ kia không thích gì
câu chuyện giữa Franklin Rudge với bà bá tước.
Khi quay về ông Satterthwaite gặp cô trên lối đi, đứng ngay trước ông.
Cô diện bộ cánh rất vừa vặn, sơ mi bằng mút-xơ-lin trắng, đôi giày hợp
thời trang, tay cầm quyển sách hướng dẫn. Có không ít thiếu nữa Mỹ khi
tới Paris ăn vận theo kiểu nữ hoàng Saba; nhưng Elizabeth Martin không ở
trong số ấy. Cô hấp thụ văn hóa châu Âu thật sự nghiêm tức, và tìm cách
ứng dụng ngay. Say mê nghệ thuật và văn hóa, cô rất biết cách sử dụng tiền
cho niềm đam mê ấy.
Nhưng ông Satterthwaite chưa bao giờ nhĩ rằng cô gái được dạy dỗ hay
có khả năng để cảm thụ nghệ thuật. Cô ta còn trẻ quá.
- Chào ông Satterthwaite - Elizabeth chào - Ông có gặp Franklin... À, anh
Rudge không?
- Cậu ta vừa mới đi qua đây mấy phút.
- Chắc là đi với bà bạn bá tước phải không ông - Cô hỏi giọng khô khan.
- Ừ...với bà bá tước - Cuối cùng ông thừa nhân.
- Bà bá tước này làm tôi mất hứng - Cô bỗng cất giọng lảnh lót - Franklin
như phát cuồng vì bà ta, mà vì cái gì đâu cơ chứ!
- Bà ấy là một thương gia khá dễ chịu - Ông e dè.
- Ông quen bà ấy à?
- Chút ít thôi.
- Franklin làm tôi thấy không yên lòng. Thường thì đám con trai có định
hướng tốt. Chưa bao giờ tôi nghĩ anh ấy chạy theo người đang bà có nhan
sắc mê hoặc kia. Anh ấy thậm chí chẳng buồn cho vào đầu cái gì, còn nổi
khùng khi người khác khuyên giải. Bà ấy có phải là bà bá tước thật sự
không ạ?
- Tôi cũng không rõ lắm. Nhưng chắc là thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.