NGƯỜI ĐÀN ÔNG LÝ TƯỞNG - Trang 120

Ellie trở lại những bức ảnh.

“Nhìn ai kìa,” Walberg nói. “Tôi biết Hughes không thể vắng mặt mà.

Vậy đó phải là cái gã ở trong công viên và nói rằng anh ta nhìn thấy vợ
chồng Landrys.”

Cô nhìn lên và thấy hai người đàn ông đang bước về phía cô. Người đi

đầu tầm bốn mươi, nhưng tóc đã sớm bạc và khuôn mặt với nhiều nếp nhăn
sâu cho thấy ông không thường dùng những nụ cười. Ở anh ta toát lên một
vẻ quyền hành, vì thế cô nghĩ anh ta là Hughes, người đặc vụ mà cô đã
được cảnh báo. Mái tóc dài của anh ta được chải về phía trước, che giấu cái
trán và gần như phủ lên đôi mắt. Và ngay đằng sau họ là Max.

Tim cô gần như bị lỡ mất một nhịp. Khỉ thật, cô đã nghĩ là sẽ chẳng gặp

anh ta nữa sau tối qua. Vậy giờ cô sẽ phải trải qua cái cảm giác lo lắng lần
nữa sao?

Ôi không, cô sẽ không bao giờ lần nữa, cô quyết định. Cô sẽ không để

anh ta tác động lên nữa.

Ý tưởng thì tuyệt vời là thế, mà sự thật thì không như vậy. Con tim ngu

ngốc của cô đang đập hết tốc lực vào lúc anh tới chỗ cô. Không đỡ được khi
anh mặc quần jean và cái áo thun màu xám khoe các cơ bắp cuồn cuộn trên
ngực và cánh tay anh.

Thôi nhìn ngay, cô tự nói với chính mình. Cô nói xin chào và nhanh

chóng quay trở lại tập ảnh tội phạm. Cô thích nhìn Max hơn, nhưng sau đó
thì sao? Lờ anh ta đi, vị quan tòa trong cô nói thế. Đó là chìa khóa để ngăn
chặn một cơn đau tim. Một cơn đau tim? Cái ý tưởng xảy ra một chuyện vô
lý như vậy làm cô không thể nhịn cười.

“Cô đang cười gì vậy?” Ben hỏi.

“Những bức ảnh đáng yêu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.