NGƯỜI ĐÀN ÔNG LÝ TƯỞNG - Trang 264

Anh lăn mình lại và kéo cô lại gần anh. Cô đặt má mình lên vai anh. “Kể

cho em biết anh đã trở thành một Daniels như thế nào đi.”

Tiếng thở dài của anh kéo dài ra.

“Anh không muốn kể cho em nghe à?” cô hỏi.

“Anh không thích nói về chuyện đó.”

Cô không phải là thần đồng rồi, nhưng năm phút sau Max nói, “Ba mẹ

anh qua đời trong một tai nạn giao thông. Một chiếc bán tải đâm vào họ.
Lúc đó anh năm tuổi. Anh không có bất kỳ người thân nào, và người luật sư
do tòa chỉ định để chăm sóc và nuôi dưỡng anh đã cuỗm hết số tiền bảo
hiểm. Anh đã không gặp may với ba gia đình mà anh được nhận nuôi. Gia
đình cuối cùng là tệ nhất.”

“Lúc đó anh mấy tuổi?”

“Bảy,” anh trả lời. “Anh đã bỏ trốn. Đó là một mùa đông rét mướt, và

anh đã nấp đằng sau một thùng rác lớn. Anh nhớ lúc đó rất lạnh và cảm
thấy tuyệt vọng.”

“Chuyện gì đã xảy ra?”

“Simon đến. Anh ấy đang trên đường về nhà và đã nhìn thấy anh. Anh

ấy đã cởi áo khoác của anh ấy ra và đưa nó cho anh, rồi kéo anh về nhà với
anh ấy. Anh đã đấm đá và la hét, nhưng anh ngừng lại khi anh ấy thề anh sẽ
không bao giờ phải trở lại nhà nuôi dưỡng đó nữa.” Một nụ cười nở ra trên
gương mặt anh khi anh tiếp tục. “Simon chỉ lớn hơn anh có một tuổi, nhưng
anh ấy lớn so với tuổi và nghe như thể anh ấy có thể làm được chuyện đó.
Dù vậy, anh cũng đã tin anh ấy. Vì vậy anh đã đi theo anh ấy. Anh sống
trong nhà anh ấy hơn một tuần trước khi ba mẹ phát hiện ra anh. Các vết
bầm tím có từ ba mẹ nuôi ở nhà nuôi dưỡng vẫn còn thấy rõ. Ba của Simon
là một luật sư, và ông ấy cũng đã hứa anh sẽ không bao giờ phải trở lại đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.