Dạ Miên
Người Đàn Ông Xa Lạ
Chương 34
Ngồi đối diện nhau qua chiếc bàn ăn phủ khăn trắng, gương mặt của Hào
Nam và Chiêu Hà mỗi người mỗi vẻ.
Chiêu Hà ngồi âu sầu mân mê chiếc nhẫn mà Vọng Quân đã tặng ngày nào
. Đã nhiều lần nàng muốn quăng nó đi, nhưnngàng không thể nào làm được
cái việc đơn giản ấy . Mặc dù nàng biết cứ mỗi lần nhìn chiếc nhẫn, nàng
lại nghĩ về anh và làm cho nàng đau khổ.
Còn Hào Nam thì khác . Nét mặt của anh thấy căng thẳng . Anh đang chuẩn
bị làm một cái việc động trời: là xin cưới con gái cưng của ông chủ mình.
- Chiêu Hà à !
- Gì thế anh ?
- Lỡ cha em không đồng ý cuộc hôn nhân của chúng ta thì sao ?
Chiêu Hà nhìn anh, điềm tĩnh đáp . Bởi vì với nàng lấy ai cũng được, miễn
sao nàng có tấm chồng càng nhanh càng tốt . Nhưng nàng biết đối với Hào
Nam là cả một vấn đề.
- Anh cũng hiểu rõ tính của cha em mà . Một khi ông đã quyết thì không ai
có thể cãi lời . Ngày xưa, em đã vì cãi lời cha trốn nhà ra đi ba năm rồi .
Nay em không thể bỏ đi thêm một lần nữa . Hơn nữa, sức khỏe của mẹ em
dạo này không tốt cho lắm, em phải thường xuyên ở cạnh mẹ.
Hào Nam cũng được ý của Chiêu Hà . Làm sao nàng dám bỏ nhà theo anh
trong khi nàng chẳng hề yêu anh ? Nàng lấy anh chỉ vì muốn tìm quên hình
bóng cũ . Biết rõ điều đó, nhưng anh cũng chẳng hiểu tại sao anh lại yêu
nàng thật mãnh liệt . Người ta thường nói: "Thà lấy người yêu mình chứ
đừng lấy người mình yêu" . Đó là khi tình yêu diễn ra một chiều . Ấy vậy
mà anh đã làm cái điều ngược lại.
Hào Nam nói:
- Sao cha em lâu xuống quá vậy ?
- Em có bảo người làm gọi cha xuống dùng điểm tâm . Có lẽ cha sẽ xuống
ngay thôi anh, ráng chờ đi.