NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 113

Đúng lúc đó, nàng trông thấy Vọng Quân từ ngoài cửa bước vào . Anh đi
có một mình . Anh đi thẳng đến chiếc ghế cuối căn phòng . Trời ơi ! Anh
cũng là khách mời của cha mẹ mình sao ?
Hoang mang, Chiêu Hà bước lùi lại . Nuốt nước bọt môt. cách khó khăn, cô
lại ngẩng mặt lên nhìn anh . Hôm nay, anh mặc bộ veston xám, chiếc áo
chemise trắng ở tron gđược thắt gọn gàng bởi chiếc ca vạt màu ghi kẻ sọc .
Ôi ! Trông anh đẹp làm sao.
Anh đang tiến về phía nàng . Tim nàng bắt đầu đập loạn nhịp . Chiêu Hà
ước gì cô có thể mất trước khi anh kịp nhìn thấy mình . Cô cố ra hiệu cho
Hào Nam đến gần mình, nhưng đã quá muộn.
Mẹ cô dường như đã trông thấy Vọng Quân . Bà nắm tay cô kéo lại gần
phía anh ta.
Anh mỉm cười thật quyến rũ:
- Chào bà Thịnh.
- Mẹ cô nhanh nhảu giới thiệu:
- Cậu thấy tôi có cô con gái có xinh không, Vọng Quân ?
Khi mẹ cô giới thiệu đầy vẻ tự hào thì nàng thấy anh giật thót tim . Mặt anh
tái nhợt đi . Hình như anh quá đổi ngạc nhiên khi biết nàng là con ông bà
Thịnh . Anh đưa tay ra bắt tay nàng và nói:
- Đẹp thì đẹp thật . Nhưng ăn mặc hơi có vẻ... cao bồi một tí.
Bà Thịnh trả lời:
- Nó là vậy đó . Bao giờ cũng thích làm chuyện khác người.
Vọng Quân nhìn nàng bằng ánh mắt trìu mến:
- Cô có muốn uống một chút gì không ?
Anh hỏi mà tay vẫn cầm chặt lấy tay cô.
Tay nàng run lên trong bàn tay càng siết chặt của anh . Nàng lắp bắp: - Xin
lỗi... tôi không khát.
Nàng nói và giật bàn tay ra khỏi bàn tay anh.
Mẹ cô nhìn cô nói:
- Con tiếp cậu Vọng Quân hộ mẹ nhé . mẹ còn phải tiếp các vị khác của cha
con.
- Mẹ à...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.