NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 64

lẽ đầu cô đã tựa vào vai anh và cô giật mình khi chiếc xe dừng lại . Một sợi
tóc đen mềm mại của cô quấn quanh cái nút áo của anh và anh cười, dịu
dàng gỡ nó ra.
Anh trêu chọc nhẹ nhàng:
- Cô có mái tóc thật đẹp đấy . Chiêu Hà ạ . Lại thơm nữa, tôi thật tình
không tài nào chịu nổi khi suốt đoạn đường dài, mùi thơm ấy cứ phảng phất
ngang mũi tôi
Cô lắp bắp một cách ngốc nghếch và nghiêng người ra khỏi anh:
- Tôi bị ngủ quên, xin lỗi anh.
Anh ngắm cô thật gần:
- Bờ vai của tôi bây giờ bị tê cứng rồi đây này . Tôi phải cố gắng giữ để cô
khỏi bị ngã nhào . Thú thật, cô rất dễ thương, mềm mại và ấm áp . Khác
hẳn với bản chất của cô đấy . Tôi thích ngắm cô trong lúc ngủ lắm đấy.
Đỏ bừng mặt vì bối rối, Chiêu Hà lao ra khỏi xe:
- Tạm biệt ông.
Nàng nói và bỏ mặc anh đứng đó, chạy nhanh lên các bậc thang để về
phòng.
Đứng lặng trước cửa phòng thật lâu, nàng mới bắt đầu mở khóa:
- Cho tôi vào năm phút, được không ?
Nàng giật mình quay lại và nói nhanh:
- Sao ông chưa chịu về ?
- Bởi vì tôi muốn có sự chia tay thật đúng nghĩa . Tôi muốn vào nhà năm
phút, chỉ năm phút thôi, xin cô đừng từ chối.
Không hiểu vì sao cô không thể từ chối sự khẩn khoản vô thức trong lời nói
của anh . Máu dồn cả lên đầu cô khi cô gật đầu.
Vừa bước vào n hà, anh nắm nàng lại, hai tay nắm đôi bờ vai mảnh mai của
nàng và quay nàng về phía anh . Mặt anh bây giờ gần mặt nàng trong gang
tấc . Hơi thở của anh tỏa nóng cả gương mặt nàng:
- Tôi không muốn một tách cà phê hay thức uống gì đó, và tôi cũng không
muốn ở lại lâu.
Chiêu Hà cảm thấy con tim mình đập mạnh . Nàng ấp úng bằng một giọng
khàn đặc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.