NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 88

Đẩy mạnh nàng xuống ghế, anh nói:
- Chiêu Hà ! Sao cô lại đến nhà hàng Mai Quế ? Cô quá bốc đồng . Làm
như vậy chỉ chính cô bị tổn thương mà thôi.
Chiêu Hà bật khóc, và hét lên:
- Tôi đã xin lỗi ông rồi, ông còn chưa vừa lòng hay sao ?
- Tôi không cần sự xin lỗi của cô . Tôi không thích cô hành động thiếu suy
nghĩ như thế để mọi người cười cho.
Mím chặt đôi môi, Chiêu Hà hét lớn:
- Phải . Làm sao ông có thể hiểu được cái hành động thiếu suy nghĩ mà tôi
làm . Tôi yêu anh, yêu anh điên cuồng . Tôi muốn điên lên khi nghe cô thư
ký của anh báo anh đang chuẩn bị làm lễ đính hôn, nên tôi đã lao ngay đến
đó . Tôi chẳng biết tôi đến để làm gì ? Để rồi mặc cho anh nhục mạ tôi
trước mắt mọi người.
Vọng Quân cũng cộc lốc đáp lại:
- Cô ngốc lắm . Cô trẻ con lắm.
Mọi sự phẫn nộ trong tràn trề trỗi dậy trong lòng:
- Phải . Tôi ngốc,tôi trẻ con.
- Cô cũng biết như vậy à ? Tôi không thể nuông chiều và im lặng mãi với
thói ngốc nghếch của cô . Thật ra tôi chính là...
Ra là thế . Tình cảm mà cô dành cho anh được anh cho đó là thói ngốc
nghếch vô lối . cô cảm thấy bị tổn thương ghê ghớm.
Nàng gào lên:
- Anh là ai mặc kệ anh, không cần quan tâm . Bây giờ, anh cút khỏi đây
ngay và đừng bao giờ đến gặp con nhỏ ngốc nghếch, vô lối này nữa.
Im lặng giây lát, nàng nhìn thẳng vào mặt anh, nói:
- Vọng Quân ! Tôi hận anh . Suốt đời, suốt kiếp, tôi hận anh.
Chẳng nói lời nào, Vọng Quân cũng quay mặt và bước nhanh ra cửa.
Chiêu Hà chạy đến đóng sầm cửa lại và khóa chặt.
Nàng quỵ xuống bên ngưỡng cửa và khóc ngon lành :
- Thế là hết, hết thật rồi ..
Vĩnh biệt tất cả, xin vĩnh biệt
Nàng thổn thức trong lòng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.