Nguyễn Thanh Hiện
Người đánh cắp sự thật
ÂM VANG CỦA CÁCH MẠNG THI CA
Theo ông Ruông, sở dĩ trong suy nghĩ có sự lưu chảy thế là để nhận thức
sáng hơn, chứ không phải để làm cho tối tăm đi, mà ông gọi là nhịp điệu
chẳng vui. Tất nhiên chẳng ai dại gì để lâm vào nhịp điệu chẳng vui. Nhưng
rồi vẫn cứ lâm vào mà sinh bao rối rắm. Ví như anh Rác, con trai ông, có
một năm đương cày ruộng yên ổn, bỗng nảy ra ý muốn lúa gặt được phải
dư ăn dư để, chứ không phải thiếu trước hụt sau như bấy lâu, bằng cách
thay giống lúa mới. Có điều đám ruộng nhà ông chẳng chìu theo ý con trai
ông.
Kết quả là thóc gặt được chỉ còn một nửa.
Có nghĩa năm ấy nhà ông thiếu lúa ăn trầm trọng. Chị Rác đương chửa
thằng Cỏ mà cũng phải cùng chồng vào rừng núi Tượng chặt củi trộm để
bán mua gạo nấu. Trời chẳng dung kẻ gian phi. Kiểm lâm bắt được, thu cả
củi cả rựa, còn bắt vợ chồng anh làm bản kiểm điểm, cam đoan không tái
phạm. Bảo vệ rừng là bảo vệ sự sống của chúng ta. Mấy ông kiểm lâm
giảng giải. Nhưng trước mắt thì cái hậu quả do phá rừng chưa thấy, mà chỉ
thấy hết gạo nấu, nên những kiểm điểm cam đoan vừa ráo mực, vợ chồng
anh đã tái phạm. Lần này là bị phạt tiền. Có nghĩa cái nhịp điệu chẳng vui
đang diễn ra trong suy nghĩ của vợ chồng anh ấy gòm hai nội dung : Một là
không bám vào rừng núi Tượng coi như vô phương cứu chữa bệnh thiếu ăn.
Và hai là bán hết đám gà heo vẫn chẳng đủ trả khoản tiền mượn bà con lối
xóm để nộp phạt kiểm lâm. Ở trong bụng mẹ, thằng Cỏ nóng lòng trước
cảnh rối rắm của đám nhân loại trong nhà mình, đã ra đời sớm hơn một
tháng.
-Thằng con của con là đứa có hiếu. Biết sinh đúng lúc để chia xẻ nỗi khổ
của nhà ta.
Anh Rác nói với ông Ruông.
Chị Rác cũng phụ họa :
-Từ hôm bị kiểm lâm phạt, không đi củi nữa, đêm nằm nghe nó đạp dữ quá,