NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 67

dốc. Bị kiểm lâm bắt, phải chịu đói cả đêm. Mà nhà mình có lúc nào ăn no
đâu. Thằng con của con đã quen cực khổ từ trong bụng mẹ, không dễ gì
đau ốm, cha đừng lo.
Ông Ruông nói :
-Lũ con hiểu sai ý cha rồi. Không phải sợ nó khó nuôi mà đặt tên là Cỏ.
Anh Rác nói:
-Con đã lỡ mang danh là rác rồi. Cha hãy thương cháu nội, kiếm cho nó tên
gì nghe cho khá hơn
Ông Ruông nói:
-Con chưa rõ là tại cha chưa lần nào giải thích cho con rõ. Rác của con
không phải là rác như mẹ con từng nói với con. Mà là do một cuộc cách
mạng mà có.

Anh Rác có vẻ sợ hãi, ngồi im xo, chẳng còn dàm nhắc lại ý kiến của mình.
Phải nói đã hơn mười tám năm mà nguồn thơ trong ông Ruông chẳng hề
suy giảm. Do thiếu sữa bú, thằng Cỏ vừa mút vú mẹ vừa khóc la thế nhưng
chẳng ảnh hưởng chi tới cảm hứng của ông. Ông ngâm nga bài Cỏ Rác đến
ba bốn bận, rồi nói :
-Có cuộc cách mạng thi ca của cha mới có tên con. Và nay mới có tên
thằng con của con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.