Có thể họ chết vì nổ bom, chết vì hỏa hoạn, chết vì súng đạn. Họ chiến
đấu với các tổ chức khủng bố, bôn ba vì hòa bình của quốc gia và thế giới.
Sinh mạng của họ cũng mỏng manh như bao người bình thường khác.
Nhưng họ vẫn bất chấp tất cả lao vào chỗ chết, không có lý do nào khác,
chỉ vì cái chết của họ sẽ đổi lại được sự sống của rất nhiều người khác.
Kermid chỉ là một trong số đó.
…
Sau khi kết thúc tang lễ, L và Mạnh Phương Ngôn cùng đi tới bên cửa
sổ của phòng tranh.
Mái tóc L đã lơ thơ vài sợi bạc. Người đàn ông Anh quốc dường như chỉ
qua một đêm đã già đi mấy tuổi.
“Mars!” Im lặng một lát, L cất giọng khản đặc: “Hành động ngày mai,
cậu có thể yêu cầu bất kỳ chi viện và sự trợ giúp nào từ phía tôi. Các Cục an
ninh do CIA đứng đầu cũng tỏ ý tình nguyện trợ giúp chúng ta cùng bắt
Ghost về quy án”.
Cuộc chiến này không còn liên quan tới bất kỳ quốc gia độc lập nào, hay
vì những vinh quang, huân chương hay thành tựu phù phiếm, tất cả đều chỉ
muốn đưa tên ác ma vẫn đang sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật lên đoạn
đầu đài.
Lát sau, Mạnh Phương Ngôn bình thản cúi xuống: “L, tôi không cần sự
trợ giúp của ai hết”.
“Điều duy nhất tôi mong là hy vọng anh sẽ không truy cứu về việc tối
nay tôi ở đâu.” Nói xong, anh quay người chuẩn bị rời khỏi phòng tranh.