NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 264

“Em cũng vậy!” Chúc Trầm Ngâm luôn rất dịu dàng với cô.

“Đêm Noel mà anh còn phải trực sao?” Cô trêu chọc người anh họ,

“Ngày này mà không đi hẹn hò hả?”.

Chúc Trầm Ngâm thở dài nhưng lần đầu tiên đưa ra một câu trả lời

khiến người ta suy nghĩ sâu xa: “Sau khi kết thúc ca trực, có lẽ anh sẽ tới
chuông đồng hồ ở quảng trường trung ương”.

Chúc Tịnh kinh ngạc: “Thật sao? Ông anh họ không màng thế tục của

em cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi?”.

Chúc Trầm Ngâm cười khẽ, coi như mặc nhận.

“Lần sau em về, đưa em đi gặp chị ấy nhé.” Cô nói.

Hai người nói thêm vài câu, Chúc Trầm Ngâm lên tiếng: “Tịnh Tịnh, có

phải em đang có chuyện gì vui không?”.

“Vì sao anh hỏi vậy?”

“Vì anh có cảm giác tâm trạng em không tệ.” Chúc Trầm Ngâm hiểu rõ

mọi chuyện cô từng trải qua. Có lẽ trên đời này người khiến anh khó lòng
an tâm nhất chính là cô em họ bướng bỉnh này. Có một khoảng thời gian rất
dài, anh gần như khó nhìn thấy niềm vui từ cô.

Ngón tay cô nhẹ nhàng gõ lên mặt sau di động, nhìn ra màn hoa tuyết

bay bay ngoài cửa sổ, khẽ nhắm mắt lại: “Không biết có được tính hay
không, nhưng chí ít hiện tại em đang cảm thấy rất nhẹ lòng”.

Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Chúc Trầm Ngâm, cô nhận được tin

nhắn hình ảnh tới từ Lăng Họa.

Cô nhìn bức ảnh, rướn mày rồi gửi cho cô ấy một đoạn tin nhắn thoại:

“Cậu tưởng cậu gửi cho mình con gà nướng là mình không biết người ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.